CHƯƠNG 1095
“Khá tốt, tính tình dịu dàng, tỉ mỉ, chu đáo.” Trần Vu Nhất trả lời.
“Nếu tốt như vậy thì kết hôn đi, gặp được một cô gái tốt đâu phải dễ, sao cứ phải theo đuổi lại Thân Nhã làm gì?”
Trần Vu Nhất nói: “Trong lòng không buông được, không thể buông được.”
Quý Hướng Không cười cười, không nói nữa. Chuyện tình cảm của người khác anh ta không thể can dự quá sâu, đó là chuyện riêng của Trần Vu Nhất, bây giờ bản thân mình còn rối như tơ vò, làm gì có tâm trạng lo cho người khác?
Nhưng nói thật, anh ta cũng cảm thấy Trần Vu Nhất tự làm tự chịu, khi đó đến với Lâm Nam Kiều rồi ly hôn với Thân Nhã, lúc này lại bám lấy Thân Nhã không buông. Lâm Nam Kiều mang lại cho anh ta cảm giác thoải mái như vậy, chi bằng đến với nhau luôn cho rồi!
Trần Diễm An quay xe, nói: “Cũng lâu rồi cậu không lái xe, không định mua xe mới à?”
Thân Nhã đang cúi đầu, nghe xong bèn trả lời: “Mua xe gì chứ!” Chút tiền lương của cô chỉ đủ nuôi bản thân mình thôi, không nuôi nổi xe.
Hai người đang nói chuyện phiếm thì đột nhiên Trần Diễm An khẽ kêu lên: “Nhìn xem ai kia!”
Không biết cô ấy thấy ai mà ngạc nhiên như vậy, Thân Nhã ngẩng đầu lên, nhìn theo ánh mắt của cô ấy.
Cách đó không xa, một chiếc xe hơi màu đen đang đỗ trước bồn hoa dưới lầu. Áo khoác đen dài tới đầu gối, gió lạnh thổi qua làm vạt áo bay bay, là Hoắc Đình Phong lâu rồi không gặp.
Tấm lưng rắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nong-bong-cua-anh-tham/294660/chuong-1096.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.