Chương 1030
Chứng kiến hai người trước mặt thân mật và vẻ mập mờ thể hiện rất tự nhiên ấy, ánh mắt Tô Chính Kiêu thâm trầm, bưng cốc nước ấm nhấp mấy ngụm.
Thân Nhã biết anh đang chọn món ăn theo khẩu vị của cô nhưng lúc này không chỉ có hai người mà còn có Tô Chính Kiêu ở đây. Cô nhìn sang anh ta.
Hoắc Đình Phong vươn ngón tay dài véo cằm cô, đưa cho cô nước ấm, nói: “Em uống nước cho ấm người đi. Cậu ấy dễ ăn lắm, ăn cái gì cũng được, không cần để ý đâu.”
Món ăn thơm ngon được bưng lên nhanh chóng kèm theo ba bát cơm trắng xới đầy ắp.
Các món ăn được bày đầy bàn. Thân Nhã luôn ăn cay, gặp lúc xoay mâm có món mà Hoắc Đình Phong thích ăn, cô sẽ gắp vào đĩa cho anh.
Tô Chính Kiêu vẫn nhìn hai người họ…
Giây lát sau, tiếng chuông điện thoại kêu vang. Thân Nhã nhận ra là chuông điện thoại của Hoắc Đình Phong.
Hoắc Đình Phong đút tay trái vào túi quần âu lấy điện thoại, vừa lướt mắt nhìn liền ngắt máy không nhận.
Khoảng cách giữa hai người không quá gần cũng chẳng quá xa, nhưng Thân Nhã lại không nhìn thấy chữ hiển thị trên màn hình điện thoại.
Ngay sau đó, điện thoại lại đổ chuông…
Hoắc Đình Phong nhíu đôi mày anh tuấn, vẫn không nhận điện thoại…
Thân Nhã cảm thấy hơi kỳ lạ, nghĩ ngợi một chút bèn nói: “Có phải việc quan trọng gì không?”
Chủ yếu là vì đối phương gọi điện mãi mà Hoắc Đình Phong không nghe máy, người ta cũng không có ý thôi, vẫn tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nong-bong-cua-anh-tham/294595/chuong-1031.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.