Nước sông chảy, một làn gió thổi qua, quấn lên những lớp sóng, đêm khuya, gió lạnh, Thân Nhã ăn mặc phong phanh, hai tay cô vô thức ôm quanh vai.
Một giây sau, người cô trĩu xuống, cô ngẩng đầu lên, đôi tay dài của Hoắc Đình Phong nhẹ nhàng khoác chiếc áo gió lên vai cô, sắc mặt vô cùng ôn hòa.
Thân Nhã nhìn anh, cô nhíu mày, tò mò hỏi: “Với người phụ nữ nào anh cũng quan tâm, chu đáo như vậy sao?”
“Đây là sự tu dưỡng và tính cách con người của anh…”
Đôi mắt đen thâm trầm của anh nhìn cô chăm chú rồi lướt qua đôi môi hồng của cô, Hoắc Đình Phong nghiêng người lại cúi lại gần, đôi môi ấm nóng hôn phớt qua má trái của Thân Nhã rồi chuyển tới môi cô, một nụ hôn nóng bỏng, thắm thiết nhưng cũng dịu dàng, nhẹ nhàng, vô cùng có trình tự.
Bị hôn bất ngờ, Thân Nhã ngơ ngác cứng đờ như pho tượng, hương thơm dễ chịu trên người người đàn ông lan tỏa trong mũi cô.
Khuôn mặt của cô và Hoắc Đình Phong gần nhau trong gang tấc, cô nhìn rõ từng đường nét trên gương mặt đó, một gương mặt sắc nét và anh tuấn, mỗi đường nét đó đều toát lên sự thâm trầm và xuất chúng của con người này.
Anh ngậm môi cô, bàn tay lớn ôm cô vào lòng rồi thầm thì bên tai cô: “Nhưng anh không thân mật với bọn họ như vậy, đây là của riêng em…”
Trong khung cảnh đêm như vậy, ai có thể không động lòng trước một cái ôm ấm áp, một nụ hôn nóng bỏng và những lời thầm thì lay động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nong-bong-cua-anh-tham/294516/chuong-952.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.