Chương 929
Lòng Thân Nhã sinh ra áy náy: “Anh còn chưa ăn tối sao?”
“Ừ…”
“Tôi mời anh ăn nhé. Cháo như tối hôm đó được chứ?” Anh bị cảm cũng vì cô mà ra, mời anh ăn bữa cơm cũng không có gì đáng nói.
“Được…” Anh nhìn thẳng phía trước, cánh môi mỏng khẽ rướn thành đường cong, nhưng lại quá quá hời hợt.
Vẫn là quán cháo lần trước, hai người ngồi vào phòng, Thân Nhã lại đứng lên ra ngoài, cô nhớ ở ngay bên cạnh có một tiệm thuốc.
Chờ cô trở lại thì cầm theo túi thuốc, có amoxicillin, có cả thuốc cảm con nhộng.
Lúc nhân viên phục vụ bưng cháo tới, Thân Nhã xin một cốc nước ấm, sau đó đưa thuốc cho anh theo hướng dẫn sử dụng.
Hoắc Đình Phong nhận lấy rất tự nhiên, loáng thoáng có cảm giác ăn ý và thoải mái. Anh cười tủm tỉm với nhân viên phục vụ: “Cảm ơn.”
Nhân viên phục vụ đỏ mặt, lại nhìn lén vài lần, đè nén tâm tình vui sướng, đi ra khỏi phòng.
“Hôm nay cô trang điểm à?” Anh hơi ngước mắt, bình thản ăn cháo, cử chỉ rất tao nhã.
Thân Nhã mất tự nhiên, rối rít gật đầu, thật ra không phải cô cố ý trang điểm.
“Xinh lắm…” Anh khen.
Cô mím môi cười: “Cảm ơn anh.”
“Hôm qua cô hỏi vì sao tôi lại có thiện cảm với cô…”
Thân Nhã cứng người, không ngờ anh lại bất chợt nhắc tới đề tài này. Cô cảm thấy xấu hổ, cũng không biết nên trả lời như thế nào, một lúc lâu sau mới gật đầu.
Thân Nhã ngẩng đầu nhìn Hoắc Đình Phong, đôi mắt sâu không thấy đáy của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nong-bong-cua-anh-tham/294494/chuong-930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.