CHƯƠNG 640
Bầu không khí giữa hai người vô cùng ngột ngạt, khó chịu, làm cho người ta không thở nổi.
Thẩm Thiên Canh cứ nhìn cô như thế, biểu cảm của ông ta nghiêm túc, âm trầm, lại có một cảm giác áp bức uy nghiêm nói không nên lời.
Mà biểu cảm của Diệp Giai Nhi cũng lạnh lùng nhìn nhau với ông ta, trong mắt không hề có nhiệt độ: “Cho nên tôi mới nói khoảng thời gian này tôi không có cách nào hiến tủy cho bà ấy, đứa bé là con của tôi, tôi không thể tước đoạt tính mạng của đứa bé.”
Trong lòng của Thẩm Thiên Canh đúng là không có suy nghĩ gì với một đứa nhỏ mới được một tháng còn chưa có hình hài, càng không có tình cảm gì.
Ông ta cho rằng người còn chưa được sinh ra thì làm sao có thể so sánh với người đã sống hơn nửa đời người cơ chứ.
Đứa nhỏ chỉ mới có một tháng mà thôi, vẫn còn chưa thành hình, đối với người ngoài lại càng không có bất cứ cảm giác gì, với lại cô đã có con rồi, đứa bé thứ hai có muốn hay không cũng không đáng kể, chẳng có sao hết.
Mà người đã sống hơn nửa đời người có tình cảm, có quen biết, có lo lắng, so sánh với nhau, hiển nhiên là người sống quan trọng hơn rồi.
“Bà ấy đã cho cô sinh mạng, nếu như không phải bà ấy sinh cô ra đời thì cô căn bản không thể nhìn thấy thế giới này, ít nhất thì trong lòng cô phải có chút cảm kích với bà ấy. Bây giờ bà ấy chẳng qua chỉ muốn rút chút tủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nong-bong-cua-anh-tham/294206/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.