CHƯƠNG 612
Thẩm Hoài Dương gật đầu, tựa cằm lên đầu cô, bàn tay lớn ôm lên vòng eo mảnh mai của cô, nhiệt tình đáp lại: “Được, anh nghe theo em.”
Thực ra anh rất muốn đeo nhẫn lên tay cô, đây là một sự tượng trưng vô hình, tượng trưng rằng cô là vợ chưa cưới của Thẩm Hoài Dương anh, những người đàn ông khác không được lại gần.
Như vậy anh có thể an tâm và yên lòng hơn, giống như đã ăn một viên Định tâm hoàn, nhưng anh bằng lòng đi theo cách làm của cô, thỏa mãn mong muốn của cô.
Cô muốn đi cùng anh xa hơn thì anh cũng muốn đi cùng cô xa hơn, câu đi cùng anh xa hơn của cô làm anh nở hoa trong lòng, vừa vui mừng, kích động và vừa cảm động…
…
Ở bệnh viện.
Phóng viên vẫn chưa đến, Thẩm Thiên Canh ôm Huyên Huyên vào phòng bệnh, Dương Tuyết đang nghiêng đầu xem tạp chí thời trang.
Bà ta vẫn xinh đẹp rực rỡ như vậy, ánh mắt lười biếng, gần như không hề lo lắng cho bệnh tình của mình. Nhìn thấy Huyên Huyên, bà ta kinh ngạc chau mày: “Đây là?”
“Cháu gái của tôi, con gái của Hoài Dương.” Thẩm Thiên Canh ngồi xuống bên cạnh giường bệnh, trong túi Huyên Huyên là những viên kẹo với đủ màu sắc khác nhau.
“Ông nội ăn đi.” Bàn tay nhỏ trắng trẻo của cô bé bóc vỏ kẹo rồi đút cho Thẩm Thiên Canh.
Thẩm Thiên Canh cũng để mặc cho con bé muốn làm gì thì làm, ông ta ăn viên kẹo, con bé lại chọn một viên khác đưa cho Dương Tuyết: “Dì ăn đi ạ.”
“Cái miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nong-bong-cua-anh-tham/294178/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.