CHƯƠNG 560
Lúc này, ôm lấy thân thể mềm mại ở trong ngực, ngửi mùi hương thơm ngát phát ra từ trên người cô, cảm giác căng cứng cuối cùng đã có thể thả lỏng.
Sức lực của anh rất lớn, dường như muốn khảm cả người cô vào trong thân thể mình, anh ôm lấy cô thật chặt.
“Anh vẫn ổn chứ?” Sau một hồi, Diệp Giai Nhi mới phun ra một câu.
“Ừm.” Anh lên tiếng đáp lại, giọng nói khàn khàn, còn mang theo vài phần khô khốc.
“Sao đột nhiên bộ trưởng Mục lại như thế?”
“Bị xuất huyết não.”
“Đã mấy ngày rồi anh không ngủ?”
“…” Lần này, anh không nói gì nữa, cứ yên lặng ôm cô.
Cảm xúc kịch liệt ở trong lòng vẫn còn đang lăn lộn, cảm giác đau đớn trong lòng Thẩm Hoài Dương vẫn còn đang tiếp tục, thời gian dần dần trôi qua, nó ăn mòn cả xương tủy.
Bầu không khí quá mức yên tĩnh, Diệp Giai Nhi đưa tay nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng anh: “Bà Mục đã không còn trên đời này nữa, điều mà bà ấy hi vọng nhất đó chính là mọi người có thể sống tốt.”
Vẫn không có câu trả lời, mặc dù đã qua ba ngày, nhưng mà Thẩm Hoài Dương vẫn còn chưa hoàn toàn chấp nhận chuyện này.
Anh làm cho mình bận rộn, để cho mình mệt nhọc, làm cho sức khỏe và thần kinh đều trở nên mệt mỏi không chịu được, chỉ có như thế thì anh mới có thể làm cho mình không nhớ đến bà.
Nếu như rảnh rỗi thì anh sẽ điên cuồng nhớ bà, nhớ tới sự cẩn thận của bà Mục, loại cảm giác điên cuồng chỉ làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nong-bong-cua-anh-tham/294126/chuong-560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.