CHƯƠNG 510
Hai tiếng bước chân biến mất, đôi mắt hẹp dài của Thẩm Hoài Dương lúc này mới từ từ hé ra một khe rãnh, nhìn bóng dáng một lớn một nhỏ đi vào phòng, sau đó cửa phòng cạch một tiếng, nặng nề đóng lại.
Anh khẽ cử động cơ thể, đổi tư thế ngủ thoải mái hơn, lại nhắm mắt lại.
Vốn định dỗ Huyên Huyên ngủ rồi cô lại soạn giáo án, nhưng ai biết, dỗ mãi dỗ mãi, liền dỗ cả cô cũng ngủ theo.
Cho tới khi tiếng chuông điện thoại vang lên mới đánh thức Diệp Giai Nhi đang ngủ mơ mơ hồ hồ, cô nhập nhèm ngồi dậy, kéo chăn cho Huyên Huyên, mù mờ ra khỏi phòng, khép cửa, sợ đánh thức cô bé.
Chỉ là vẫn còn rất buồn ngủ, Diệp Giai Nhi híp mắt, nhận điện thoại: “Alo, mẹ.”
“Giai Nhi à, chân của Quốc Gia thế nào rồi? Cũng đã lâu rồi, có chuyển biến tốt chút nào không?”
Phòng khách vẫn tối om, mà cô cũng không định mở đèn, gọi điện thoại xong thì tiếp tục về phòng ngủ nên không cần thiết.
Cô nhắm mắt, dựa vào trực giác đi về phía trước, nói: “Vẫn chưa, nhưng đang trong quá trình bình phục, mỗi ngày đều luyện tập phần chân, có tin tức con sẽ nói cho mẹ và ba biết.”
“Được, vậy chuyện của con và Quốc Gia thế nào rồi?”
Tay cầm điện thoại không nhịn được khẽ run, Diệp Giai Nhi vẫn không mở mắt, nói: “Con đã bàn bạc với Quốc Gia rồi, định kết hôn, về phần ở Tân Hải hay ở thành phố S thì vẫn chưa quyết định, mẹ giúp chúng con lựa ngày lành, sau đó chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nong-bong-cua-anh-tham/294076/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.