CHƯƠNG 404
“Huyên Huyên, chào chú đi.” Diệp Giai Nhi thu hết tâm tư lại, nhìn cơ thể nhỏ bé trong lòng.
Nghe vậy, đôi mắt đã nửa nhắm nửa mở của Huyên Huyên nhanh chóng mở ra, cơ thể nhỏ bé nhoài ra phía trước, thơm mấy cái lên mặt của Thẩm Trạch Hy, giọng nói của cô bé mềm như bông: “Tạm biệt chú đẹp trai.”
Đợi đến khi Thẩm Trạch Hy lái xe biến mất khỏi tầm mắt thì Diệp Giai Nhi mới bế Huyên Huyên lên lầu.
Nghịch ngợm cả một ngày, lúc cô tắm rửa cho Huyên Huyên, con bé còn ngồi không vững, hết ngả sang bên nọ lại nghiêng sang bên kia như người say rượu.
Cô vừa đau lòng vừa buồn cười, Diệp Giai Nhi làm nhanh hơn, kỳ cọ thêm vài lần nữa cho con bé sạch sẽ rồi bế nó đặt lên giường.
“Cộc cộc cộc…” Tiếng gõ cửa vang lên, giọng nói của Quách Mỹ Ngọc vang lên, truyền vào bên trong: “Giai Nhi, con ngủ chưa?”
Giọng nói truyền đến làm Huyên Huyên chau mày, thấy vậy Diệp Giai Nhi cúi xuống, vỗ khẽ vào lưng con bé, đợi đến khi con bé ngủ say rồi mới nhẹ nhàng đi ra.
Quách Mỹ Ngọc đã ngồi chờ trên sofa, Diệp Giai Nhi đi sang, ngồi xuống bên cạnh bà: “Mẹ, sao vậy?”
“Mẹ nghe chị dâu con nói, hôm nay nó xem tin tức thấy bảo người đàn ông kia về rồi, có phải như vậy không?”
Người đàn ông kia là ai rõ ràng trong lòng Diệp Giai Nhi biết rõ. Hơn nữa, chuyện này cũng không có gì phải giấu diếm, cô gật đầu.
“Trước đây khi con về Tân Hải đều không vội vàng hấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nong-bong-cua-anh-tham/293970/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.