CHƯƠNG 190
Nói cho cùng vẫn là mình làm bậy, trách ai được đây?
Lúc khi về dến nhà họ Thẩm, trời đã tối rồi. Dọc đường về nhà họ Thẩm, Diệp Giai Nhi yên lặng không nói một lời, vẻ mặt sầu não như đang suy tư.
Thẩm Hoài Dương liếc cô vài lần, hơi nheo mắt nhưng cũng không nói tiếng nào.
Thẩm Hải Băng đang đứng trước cửa sổ sát đất thì thấy hai luồng sáng trắng nhức mắt chiếu tới, cô ta nhìn qua.
Vừa lúc thấy cửa xe mở ra, Thẩm Hoài Dương và Diệp Giai Nhi nối gót nhau đi xuống.
Cô ta cất bước đi thẳng ra ngoài, nhưng đến cửa phòng thì khựng lại.
Dù xuống phòng khách thì cô ta nên nói gì, làm gì đây?
Đều vô ích mà thôi, cần gì xuống dưới tự tìm phiền muộn lần nữa chứ?
Thẩm Hải Băng ép mình đừng bước tiếp, hai bàn tay buông thõng bên người siết chặt lại. Cô ta quay về phòng, ngồi xuống sô pha.
Diệp Giai Nhi rất mệt, đặc biệt là tinh thần. Tâm trạng thay đổi quá thất thường, cô không muốn nói một lời nào cả, bước vội vào phòng tắm.
Thẩm Hoài Dương đến bên bàn trà thì khựng lại, hơi khom cơ thể cao lớn của mình cầm di động trên bàn nước lên, trên màn ảnh chợt hiện rõ thông báo năm cuộc gọi nhỡ.
Anh lười biếng ngồi xuống sô pha, bàn tay với khớp xương rõ ràng khẽ trượt mở điện thoại. Ba cuộc gọi từ Quý Hướng Không, hai cuộc còn lại là từ… Thẩm Hải Băng… Hai mắt anh thoáng chốc trở nên u ám, sâu không thấy đáy, bên trong là những dòng tâm tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nong-bong-cua-anh-tham/293756/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.