Chương 1846
Tưởng Mộng Khiết nhíu mày, đã sinh ra chút căm hận: “Tôi không làm gì cả, tại sao phải tìm cớ chạy trốn chứ?”
“Vậy thì tốt, nghe lời này của cô khá tự tin, chỉ cần lát nữa cô còn có thể tự tin như bây giờ là được.”
“Cô nói đi?”
Trần Diễm An đầy thâm ý ném lại một câu, sau đó thoải mái ngồi trên sô pha.
Quý Hướng Không ngồi ở bên cạnh cô, trên gương mặt tuấn tú không có quá nhiều cảm xúc.
Dự cảm không tốt trong lòng Tưởng Mộng Khiết càng lúc càng mãnh liệt, cô ta kéo vali, rồi kéo Văn Văn, muốn rời đi.
Trần Diễm An đi tới, giơ chiếc chân dài gợi cảm dưới chiếc quần da màu da, chặn Tưởng Mộng Khiết lại: “Đi đâu vậy?’
“Từ khi nào đi đâu, tôi lại phải báo cáo với cô thế?”
Thái độ của Tưởng Mộng Khiết cũng trở nên cứng rắn, không khách sáo nữa.
“Không cần thiết báo cáo, cũng không cần báo cáo, phương đi của cô tôi không hứng thú, tôi cản cô chẳng qua chỉ là vì lát nữa nếu cảnh sát tới, tôi không tìm được cô thì không tiện ăn nói thôi.” Trần Diễm An uống nước.
Nghe thấy hai chữ cảnh sát, tim của Tưởng Mộng Khiết đập điên cuồng, nhưng không có quan tâm cô, vượt qua cô, muốn rời đi.
Trần Diễm An sao có thể để cô ta được như ý, cô ta dịch sang trái, Trần Diễm An cũng dịch sang trái, cô ta dịch sang phải, Trần Diễm An cũng dịch sang phải, giống như đang chơi trò mèo bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nong-bong-cua-anh-tham/2015268/chuong-1839.html