Chương 1799
“Thật ngoan.”
Tưởng Mộng Khiết giơ tay khẽ xoa đỉnh đầu Văn Văn: “Được rồi, không có gì nữa, mọi người đều làm việc đi.”
Trần Diễm An ánh mắt lóe lên, không nói, ngược lại Quý Hướng Không khẽ vỗ vai Văn Văn, sau đó nói: “Thu dọn đồ xong hết rồi sao?”
“Hành lý cũng đã mang xuống rồi, thế nào?” Trần Diễm An ngẩng đầu.
“Đã thu dọn xong rồi, vậy thì đi thôi.” Quý Hướng Không vẫn luôn không thích thú với những trường hợp xã giao thế này.
Trần Diễm An không để ý nhún nhún vai, kêu người làm lấy hành lý, ra khỏi phòng khách, đi về phía nhà xe.
Hai người đều đã rời đi, Trần Vu Nhất đương nhiên cũng không cần ở lại đây nữa.
Anh ta cũng theo ra, cánh tay đặt cạnh xe: “Đưa tôi một đoạn, thế nào?”
Trần Diễm An không hề khách sáo mở miệng: “Maybach của anh không phải dừng bên cạnh?”
“Một mình lái xe chung quy cũng có chút cô đơn, bên cạnh có hai người cũng khiến tôi náo nhiệt hơn chút.” Trần Vu Nhất nửa thật nửa giả nói.
Đúng vậy, quả thật là cô đơn.
Một mình lái xe, một mình ăn cơm, một mình về căn hộ, một mình ngủ, thật sự cô đơn.
“Vậy thì dễ xử, anh đến lái cùng một chiếc với anh ấy, tôi đi lái Maybach của anh, trải nghiệm thử xem, thế nào?” Trần Diễm An vứt hết toàn bộ buồn bực ở phòng khách rồi ra sau đầu, hứng thú dạt dào.
“Vậy thì có hề hấn gì.”
Lúc nói chuyện, Trần Vu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nong-bong-cua-anh-tham/2015184/chuong-1792.html