Chương 1767
Trần Diễm An tiếp tục cười khẩy, cô nhướng mày: “Nếu để bạn gái của anh nghe được, không biết sẽ cảm thấy thế nào nhỉ?”
Người đàn ông xua tay: “Đối diện có một quán cà phê mới mở, hương vị rất được, chúng ta tới đó uống một ly nhé?”
Trần Diễm An chỉ còn sót lại chút kiên nhẫn, nói thẳng: “Chó ngoan sẽ không cản đường, cút đi!”
“Cô chửi ai là chó đấy?”
Người đàn ông phát cáu, chẳng mấy chốc lại bật cười.
“Nhưng mà tôi thích tính cách này của cô.”
“Đời người dài như vậy, ai mà chưa từng gặp phải mấy thằng cặn bã. Đệch mợ, cái đồ cặn bã, đồ con sên!” Trần Diễm An dần nóng nảy: “Mới cho ít phẩm màu đã muốn mở ngay nhà máy nhuộm rồi!”
Nói rồi, cô đã nâng gối tấn công.
Người đàn ông đau đớn gào thét, ngồi xổm xuống ôm lấy bộ phận quan trọng của mình, thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh.
Một tiếng hừ lạnh tràn ra lỗ mũi, Trần Diễm An cong môi, giày cao gót dưới chân giẫm trên đất, rời đi một cách thanh lịch.
Nhưng người đàn ông bị bẽ mặt kia sao có thể nuốt trôi được cục tức này!
Anh ta duỗi tay ra nắm lấy cổ tay Trần Diễm An.
Cô quay lại, giày cao gót giẫm lên mu bàn chân anh ta.
Cách đó không xa, Giang Uyển Đình cũng nhìn qua, đúng lúc nhìn thấy cảnh Trần Diễm An lôi lôi kéo kéo người đàn ông kia, bà ta lập tức cau mày.
Trần Diễm An cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nong-bong-cua-anh-tham/2015120/chuong-1760.html