Chương 1746
Một giờ bốn mươi, không một bóng người. Một giờ năm mươi, vẫn không có. Hai giờ tròn, một cọng tóc cũng không thấy đâu.
Hoắc Đình Phong đã đoán trước được: “Có tới không.”
Tô Chính Kiêu vẫn còn đang kiếm cớ: “Từ nội thành đến chỗ này rất xa, hơn nữa còn tắc đường, chậm một chút cũng hợp tình hợp lý thôi, đợi thêm lúc nữa.”
“Tôi gọi điện thoại hỏi chút.”
Hoắc Đình Phong lấy điện thoại ra gọi thẳng cho Thân Nhã, hỏi: “Tình hình bên đó thế nào?”
Trong lúc anh đang nghe máy, ánh mắt Tô Chính Kiêu nhìn anh chằm chằm, không chớp mắt lấy một cái, vừa nhìn thấy anh cúp máy đã hỏi: “Nói thế nào?”
“Bây giờ Thân Nhã đang đi mua quần áo với Đường Tiểu Nhiên, lát nữa hai người họ còn định đi uống cà phê với ăn lẩu. À phải rồi, còn bố trí cả tiệc thân mật nữa.”
Đôi lông mày từ từ nhăn tít lại, y như một tòa núi nhỏ, yết hầu Tô Chính Kiêu cuộn lên cuộn xuống, trước kết quả như vậy, anh cảm thấy rất khó tin: “Không nhắc đến tôi sao?”
“Có nhắc đến.”
Hoắc Đình Phong mới làm như vừa nhớ đến cái gì đó.
Nghe vậy, một giây trước vẻ mặt Tô Chính Kiêu còn cứng ngắc cuối cùng cũng sinh động hơn, trên khuôn mặt cũng có chút hồng hào: “Nói cái gì?”
“Đường Tiểu Nhiên nói, tấm lòng và sự quyết tâm của cô ấy hôm qua đã giãi bày hết với cậu rồi, nhưng cậu không chấp nhận tức là đã từ chối. Cậu muốn rời đi, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nong-bong-cua-anh-tham/2015075/chuong-1739.html