Chương 1717
“Cách chỗ hiểm quá gần, nhưng cũng may là cuộc phẫu thuật đã thành công an toàn. Bây giờ chuyển đến phòng bệnh thường là được, chỉ thiếu chút nữa thì cả mạng cũng không còn.”
Bác sĩ vừa nói xong, mọi người đều yên tâm, hô hấp cũng trôi chảy theo.
Suốt cả ngày không có gì vào bụng, hơn nữa lại có vết thương trên người, cuối cùng Đường Tiểu Nhiên không kiên trì được nữa, lập tức ngất đi.
Cảnh Hiên la lên. Cậu bé vẫn còn quá nhỏ, tình huống bất ngờ xảy ra như thế làm cậu bé bị dọa sợ.
Thân Nhã ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn của cậu bé: “Không sao, cơ thể của mẹ con chỉ bị suy nhược thôi.”
Cảnh Hiên lã chã nước mắt đầy mặt: “Dì Thân, có phải không còn ai cần cháu nữa hay không?”
“Mẹ của cháu chỉ ngất xỉu thôi, còn ba cháu đã an toàn rồi. Không ai cần gì chứ, cháu còn cho rằng mình là cậu bé bán diêm đấy à?”
Thân Nhã nói giỡn với cậu bé: “Đi nào, đi ăn gì đó với dì Thân nhé. Chờ cháu ăn xong quay lại, cả mẹ và ba đều sẽ tỉnh lại.”
Sáng sớm hôm sau.
Người tỉnh lại trước là Đường Tiểu Nhiên.
Cô nhổ kim tiêm truyền dịch xuống, đi đến phòng bệnh của Tô Chính Kiêu. Anh vẫn chưa tỉnh, vẫn đang an bình ngủ say.
Khuôn mặt của anh rất yếu ớt, không có chút hồng hào nào.
Mấy cọng râu lún phún mọc trên cằm, trông vừa lếch thếch lại vừa yếu ớt.
Đường Tiểu Nhiên lẳng lặng ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nong-bong-cua-anh-tham/2015018/chuong-1711.html