Chương 1704
Nhưng cũng muộn quá rồi, mà cậu còn là con nít.
Đợi đến 12 giờ tối, cậu không kìm được ngủ gục mất.
Tô Chính Kiêu giơ tay đắp mền cho cậu bé, sau đó ngồi bên giường đợi.
Anh cứ liên tục nhấc cổ tay lên để xem giờ, sự nhẫn nại cũng từ từ phai nhòa.
…
Nơi mà chiếc xe đến là nơi rất hẻo lánh.
Xung quanh đều là vùng núi hoang vu, còn có cả những xí nghiệp bị bỏ hoang.
Người đàn ông trung niên chích thuốc tê cho hai người rồi dùng dây cột hai người vào cái cây bên cạnh.
Tiếng chuông điện thoại reo lên, gã ta bắt máy: “Ừ, đem bọn nó tới rồi, lần này bảo đảm hàng tươi, đợi ngày mai rồi tao đưa hàng qua.”
Cúp máy, người đàn ông ngồi dưới đất nhìn kĩ hai người này.
Tuy chân của người phụ nữ này có chút vấn đề, nhưng tốt ở chỗ là cô ta còn trẻ, còn trông cũng khá xinh, làn da trắng trẻo mịn màng, chắc sẽ bán được giá tốt.
Còn về gã tài xế, xem ra cũng chỉ bán được giá thấp thôi.
Nhưng mà tối nay cũng xem như là bội thu rồi.
Những thứ có thể bán trên người hai người đều sẽ bán đi hết, từ gan đến thận, và cả đôi mắt nữa.
Thật ra, gã đàn ông trung niên này là một tên trong đường dây buôn lậu cơ quan nội tạng người. Gã ta sẽ dùng những thủ đoạn dơ bẩn như này để có được cơ quan nội tạng, rồi buôn lậu với giá cao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nong-bong-cua-anh-tham/2014992/chuong-1698.html