Chương 1698
Anh chỉ muốn xông đến trước mặt Lưu Canh Hoằng để nhảy một điệu.
Đến tối, Đường Tiểu Nhiên làm bài tập với Cảnh Hiên, trong căn phòng bệnh rất yên tĩnh.
Tuy Tô Chính Kiêu đang đọc báo nhưng ánh mắt cứ luôn lén nhìn qua đó mãi.
Cuộc sống yên bình tươi đẹp như này, sau khi anh trở về thành phố S thì cũng từng được sống những ngày tháng như thế, chẳng qua cuối cùng bị anh tự dập tắt thôi.
Bây giờ, trong lòng anh chỉ tràn đầy sự hối hận.
Trước giờ anh không phải người đa sầu đa cảm, nhưng lúc này lại hơi trào dâng cảm xúc, lại nhớ đến câu thoại kinh điển trong bộ phim “Đại Thoại Tây Du” của Châu Tinh Trì.
Đã từng có một tình yêu chân thành đặt ngay trước mắt tôi, nhưng tôi lại không biết trân trọng. Nếu như có thể làm lại từ đầu, tôi muốn nói với cô ấy rằng tôi yêu em. Nếu như phải đặt kỳ hạn cho mối tình này, thì tôi hi vọng đó là 10000 năm…
Cuối cùng, khoảng thời gian tươi đẹp tĩnh mịch ấy cũng bị tiếng chuông điện thoại đập tan.
Đường Tiểu Nhiên bắt máy, là Lưu Canh Hoằng gọi đến, anh ta hỏi: “Ngày mai em có rảnh không?”
Sau đấy lại hỏi: “Anh ta sao rồi?”
“Ngày mai mẹ tôi đến, bà ấy luôn giục cưới tôi. Tôi giúp em rồi, có phải em nên giúp tôi ứng phó xíu không?” Lưu Canh Hoằng hỏi dò.
Đường Tiểu Nhiên đứng người một lúc rồi đáp: “Chắc là tôi không tiện lắm đâu, anh nên tìm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nong-bong-cua-anh-tham/2014982/chuong-1693.html