CHƯƠNG 1447
Tô Chính Kiêu không muốn nhìn thấy ánh mắt như vật, anh ta quay mặt đi, lạnh lùng nói: “Nếu đứa nhỏ không có chuyện gì xem như cô thoát một kiếp, nhưng nếu thằng bé có chuyện gì…..”
Tới đây, anh ta cũng không nói tiếp nữa mà đi thẳng vào phòng ICU.
Chỉ còn người phụ nữ ở nguyên tại chỗ. Cô ngẩng đầu, cằm hơi hất lên để nước mắt không chảy xuống. Cô thì thào: “Đó cũng là con của tôi mà, là đứa nhỏ do tôi sinh ra mà….”
Vừa nghe thấy hai người xảy ra chuyện, ba Hoắc, mẹ Hoắc và cả ông nội đều lập tức chạy đến
Tuy khi ở nước K, họ được thông báo là mọi chuyện đã ổn thoả cả rồi nhưng mọi người vẫn không yên tâm, Cả nhà bay qua ngay trong đêm, xác nhận mọi chuyện đã không sao rồi thì mới hết lo lắng.
Thân Nhã kể lại hết mọi chuyện cho ba người. Nghe xong, mọi người đều trầm mặc.
Mẹ Hoắc nói: “Nếu cậu ta đã biết sai rồi thì cho cậu ta một cơ hội đi. Tuy hơi có lỗi với Nhã nhưng cũng là do nhà họ Hoắc chúng ta nợ nhà họ Tô bọn họ. Từ nay về sau mọi ân oán đều đã giải quyết sạch rồi tôi sẽ không mềm lòng hay do dự nữa. Nhã, mẹ xin lỗi, đây là món nợ của nhà họ Hoắc mà con lại phải gánh vác.”
Thân Nhã lắc đầu, tỏ vẻ không sao: “Con cũng nghĩ như mẹ.”
Ba Hoắc lên tiếng: “Quan trọng là phải thuyết phục được Đình Phong. Ba cũng có suy nghĩ như mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nong-bong-cua-anh-tham/2014499/chuong-1447.html