Thân Nhã cố gắng kiềm nén cảm xúc, hít sâu một hơi, gật đầu, đúng vậy, bây giờ cô đang mang thai, không thể lỗ mãng vậy được.
Hoắc Đình Phong trái lại rất thích dáng vẻ này của cô, có chút lỗ mãng, có chút sơ ý, nhưng lại rất ngoan ngoãn nghe lời, tựa như một cô bé.
Nhóm người kia lúc nào cũng chói mắt nhất, cũng là tâm điểm giữa đám đông. Tuấn nam mỹ nữ dù lẫn giữa biển người cũng chẳng thể nào che giấu đi hào quang toả ra từ họ.
Huyên Huyên dễ thương vừa nhìn thấy Thân Nhã đã vội vàng co hai chân ngắn ngủn chạy sà vào lòng cô, hào phóng tặng cô một nụ hôn thật kêu lên mặt, thân thiết gọi cô là dì Thân.
Trái tim Thân Nhã như bị tiếng dì kia hoà tan, vội vàng hôn đáp trả lên gương mặt nhỏ nhắn mềm mại kia của cô bé.
Bàn tay to lớn của Hoắc Đình Phong đỡ lấy eo cô, anh dừng chân trước đoàn người, đôi môi mỏng khẽ động, giọng nói trầm thấp vang lên: “Trên đường vất vả rồi.”
Sau đó, anh vươn tay nắm lấy tay Thẩm Hoài Dương, kế tiếp là Quý Hướng Không, đây là phép lịch sự cũng như là cách chào hỏi giữa đàn ông với nhau.
Đúng lúc này, Trần Vu Nhất bước ra, Thân Nhã giật mình tại chỗ, Diệp Giai Nhi đứng bên cạnh nói nhỏ rằng các cô cũng không ngờ Trần Vu Nhất sẽ đi theo.
Ánh mắt sâu thẳm của Trần Vu Nhất dán chặt lên người Thân Nhã, khóe miệng khẽ động đậy, như có thiên ngôn vạn ngữ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nong-bong-cua-anh-tham/2014418/chuong-1389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.