“Tích Niên, nhưng cô không thể thấy chết mà không cứu! Tôi… tôi sẽ bị giết, sẽ bị hại chết thật đấy.”
“Hừ, cô đã nghe truyện ‘cậu bé chăn cừu’ chưa? Tôi còn nhớ năm năm trước, cô đã từng dùng cách này để lừa tôi. Bây giờ, bất kể những gì cô nói là thật hay giả cũng chẳng liên quan gì đến tôi hết.” Cố Tích Niên lạnh lùng nói.
Ban đầu khi Cố Tích Niên tưởng rằng mình và Trương Cảnh Nhi vẫn còn là chị em, cô đã tin tưởng cô ta một cách vô điều kiện. Chỉ một cuộc điện thoại, Tích Niên đã không màng hết thảy đi cứu Trương Cảnh Nhi, nhưng cuối cùng lại đổi lấy được gì? Là chị em hãm hại! Là tàn nhẫn tổn thương! Là những đau đớn không thể nào xóa nhòa!
“Tôi biết, tôi đã từng nhằm vào cô, nhưng mạng người quan trọng.
Cho dù cô không thích hay ghét tôi, thậm chí còn hận tôi… Nhưng dù thế nào cô cũng không muốn hại chết tôi đâu. Cô hãy nghĩ đến bố mẹ tôi được không? Cô có còn nhớ khi cô đến nhà tôi chơi, bố mẹ tôi đã đối xử với cô tốt như thế nào!”
Cố Tích Niên không nói gì, lập tức cúp máy.
Bố mẹ Trương Cảnh Nhi… Mặc dù bố Trương Cảnh Nhi thường xuyên
say rượu, nhưng trước khi mẹ cô ta mất thì gia đình bọn họ cũng coi như khá hòa thuận. Với lại không thể phủ nhận rằng, mẹ của Trương Cảnh Nhi là một người mẹ rất hiền từ. Chỉ có điều, ông trời không có mắt để cho người tốt mất sớm. Còn bố cô ta, mặc dù sau khi uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421556/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.