“Cách nói này không đúng, hiện giờ bản hợp đồng này trị giá ngất trời, tôi trả lại cho cô, chẳng phải sẽ tổn thất vài trăm triệu sao?”
“Anh… Nhà họ Hạ của anh cả đống tài sản, còn thiếu chút tiền này chắc? Hơn nữa, số tiền này vốn không nên là của anh.” Tích Niên tức giận nói, cô lập tức đứng dậy.
Lúc này đầu óc của cô đã bị một luồng máu nóng làm choáng váng, nhưng chỉ trong vài giây suy nghĩ ngắn ngủi, cô bình tĩnh lại. Hạ Ngôn không phải là người tham tiền, hơn nữa, nếu chỉ vì tiền thì anh cất giữ bản hợp đồng này đi là được rồi, làm gì còn quang minh chính đại đặt ở đó đợi cô đến trộm chứ?
Cô chậm rãi ngồi xuống ghế sofa, đôi mắt trở nên sắc bén, Tích Niên nhìn chằm chằm vào đôi mắt xanh của anh, mặc dù không thể thấy được gì từ trong mắt anh nhưng trong đó chắc chắn ẩn chứa điều gì đó, đôi môi màu hồng đào khẽ hé mở: “Hạ Ngôn, anh có yêu cầu gì, chi bằng anh nói thẳng ra đi!”
“Ha ha, cô quả nhiên là một người phụ nữ thông minh.”
“Tôi có thông minh như thế nào thì cũng không bằng thủ đoạn cao siêu của Tổng giám đốc Hạ!”
“Ừm hửm!” Anh hừ nhẹ một tiếng, đứng dậy, đi vòng qua chiếc bàn ở trước mặt để đến ghế sofa Tích Niên đang ngồi, anh ngồi xuống!
Tích Niên theo bản năng nhích sang vị trí bên cạnh, cố gắng giữ khoảng cách với Hạ Ngôn.
Anh nhàn nhã mở miệng nói: “Tôi có thể cho cô bản hợp đồng, tùy cô xử lý. Thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421518/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.