Két…
Đột nhiên một chiếc xe hơi sang trọng dừng ở trước mặt Tích Niên, suýt đã tông phải cô, Tích Niên lùi về sau một bước, bộ thời đại này lái chiếc xe sang trọng là có thể tông người bừa bãi sao?
Cửa xe mở ra.
Cô còn muốn đi tới dạy dỗ vài câu, khi nhìn thấy người bước xuống thì Tích Niên rụt cổ lại, vẫn là ba mươi sáu kế, chạy là kế hay nhất!
“Cố Tích Niên, muốn đi đâu thế?” Anh nghiêng người dựa vào xe, một tay chống lên đầu xe, tay còn lại chậm rãi cởi kính râm trước mặt xuống.
||||| Truyện đề cử: [Ngôn Tình] Về Bên Anh |||||
Đôi mắt xanh ánh vào mắt cô.
Tích Niên vò đầu bứt tóc: “Ơ… Đúng là trùng hợp, không ngờ có thể gặp nhau ở đây, tôi còn có việc phải làm, đi trước đây.” Cô vẫy tay tạm biệt, cô đang nghĩ cách tránh Hạ Ngôn nhưng không ngờ oan gia ngõ hẹp đến thế, lại gặp được nhau, bạn nói đây có xui xẻo hay không?
Một bộ quần áo vừa vặn, không cần biết nhìn như thế nào đi nữa thì thân hình của anh cũng là tỷ lệ cân đối nhất!
Điều đó càng tuyệt vời hơn dáng vẻ lạnh lùng nghiêm nghị và đôi mắt xanh kia, đúng là khiến cho các cô nội trợ và các chị đến đưa con đi học ngưỡng mộ đến hai mắt hiện lên hoa đào.
Ngay cả những đứa trẻ mẫu giáo cũng phấn khích nhìn Hạ Ngôn, không muốn bỏ lỡ anh chàng điển trai trăm năm khó gặp.
“Cô phải đi rồi sao? Vậy thì thật tốt, tôi vào trường xem Tiểu Hoại.” Hạ Ngôn bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421502/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.