Tích Niên vội vàng chuyển đến bên kia của anh ta: “Tôi mời anh đi chơi?”
Cung Nhược Hàn cười một tiếng: “Quá đơn giản.”
“Vậy anh muốn thế nào mới đồng ý tham gia trò chơi với tôi?”
“Cô đồng ý một yêu cầu của tôi.”
“Yêu cầu gì?”
“Cái này tôi tạm thời không nhớ nổi, chờ tới lúc tôi nhớ ra, cô thực hiện cam kết, thế nào?” Cung Nhược Hàn nhướng mày một cái.
Tích Niên do dự một lúc, cái này có hơi thấp thỏm: “Không thể là chuyện vi phạm đạo đức.”
“Được, tôi đồng ý với cô.” Chết vì bạn, đương nhiên cô cũng không tiếc khi rơi vào chỗ nước sôi lửa bỏng, hơn nữa phải biết rằng mấy ngày trước tới giờ, Diệp Thanh đã giúp cô rất nhiều việc, cô cũng không biết cảm ơn thế nào. Vả lại, suy nghĩ một chút Cung Nhược Hàn cũng không phải người xấu, hẳn sẽ không đưa ra chuyện gì kỳ quái làm khó cô.
“Quyết định vậy đi.” Anh giơ tay lên đập tay.
“Quyết định vậy đi.” Tích Niên cũng giơ tay lên, nhẹ nhàng đập vào bàn tay đang giơ trên không trung của anh ta, giống như một kiểu lời thề ước định vậy!
Nào ngờ, mở một xó xỉnh nào đó, ánh mắt màu xanh vẫn luôn chú ý đến mọi nhất cử nhất động của bọn họ đấy! Trò chơi bắt đầu, mỗi một cặp dự thi đều đứng trước giỏ đựng trái cây.
Tích Niên và Cung Nhược Hàn cũng như thế!
“Tranh tài! Bắt đầu!” Người dẫn chương trình lên tiếng ra lệnh. Tuyển thủ dự thi cũng dính sát nhau, vội vàng cầm lấy trái cây trong giỏi đựng kẹp ở giữa trán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421467/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.