Trong gian phòng tối đen.
Cố Tích Niên đã ngủ đột nhiên ngồi bật dậy, tay sờ ly và bình nước trên bàn trong vô thức, sau khi rót uống mấy ngụm nước, cô đứng dậy, đi về phía giường.
Trong căn phòng đưa tay không nhìn thấy năm ngón, không có chút ánh sáng nào, cô nhắm mắt nhưng rất rõ ràng đi từ sô pha đến giường, nằm xuống…!
Ngủ tiếp.
Cung Nhược Hàn đang ngủ say, bị động tác lớn của cô làm tỉnh giấc, chỉ cảm thấy có cái gì đó dán vào phía sau. Trở mình một cái, sờ bàn tay to lớn vào bên cạnh.
Hửm? Đây là cái gì? Làn da sờ mềm mềm, mịn mịn, dáng người thướt tha, hóa ra là một người phụ nữ, là Sa Sa? Linh Linh? Hay Hoa Hoa?
Xúc cảm này không giống lắm.
Đang mơ màng ngủ, dường như Cung Nhược Hàn nhận ra cái gì đó, đột nhiên anh ta mở mắt ra, là cô nhóc họ Cố? Nghĩ tới điều này, anh ta thoáng cái tỉnh táo lại.
Vươn tay bật đèn led ở đầu giường, trong phòng có ánh đèn vàng mờ nhạt, có thể giúp người ta nhìn rõ xung quanh mà không chói mắt.
Giường to như vậy, Cố Tích Niên nằm bên mép giường, hai mắt nhắm nghiền, có vẻ ngủ rất say. Cung Nhược Hàn nhíu mày, không phải cô nhóc này ngủ trên ghế sô pha ư? Sao đột nhiên chạy qua đây rồi?
“Này, cô nhóc họ Cố.” Anh ta nhỏ giọng gọi một tiếng.
Nhưng dường như cô ngủ rất say, không có phản ứng.
Trong đôi mắt hoa đào xuất hiện một suy nghĩ xa xôi, nếu cô thật sự lẳng lơ tùy tiện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421456/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.