"Cậu lái tới đây đi, tớ đợi cậu ở đây."
"Tớ lái cái gì chứ, khó khăn lắm mới gặp được cậu một lần, chắc chắn là cậu lái rồi!" Trương Tiểu Quy dựa vào bên cạnh xe mô tô, lấc cấc cầm mũ bảo hiểm lè lưỡi.
Tích Niên bước tới: "Nửa năm rồi tớ không lái xe mô tô, cậu yên tâm à?"
"Cậu nói gì vậy hả? Cậu lái xe mà tớ còn không yên tâm à?! Trước đây kỹ thuật lái xe của cậu bỏ xa tớ mấy con đường luôn đấy!" Trương Tiểu Quy nhướng mày, không sai, cô ấy đúng là đại ca của băng đảng Phi Xa, nhưng các đàn em của cô ấy người nào người nấy đều gọi Tích Niên là chị Niên, nhưng không phải là dựa vào quan hệ với cô ấy nên mới như vậy. Thực ra… kỹ thuật lái xe của Tích Niên là tốt nhất trong băng đảng Phi Xa của bọn họ, vì vậy đám đàn em mới gọi Tích Niên là chị Niên. Thực lực rất mạnh!
“Cậu yên tâm là được.” Tích Niên cũng không nghĩ nhiều, chỉ coi như một loại vui đùa giữa bạn bè với nhau thôi, cầm mũ bảo hiểm thành thục ngồi lên xe mô tô.
Xe mô tô Harley của Trương Tiểu Quy là phiên bản giới hạn, trông vô cùng chói mắt, cô ấy ngồi phía sau kích động hét lên: "Niên Niên xông lên!"
Đội mũ bảo hiểm vào, chân đạp lên chân ga, hơi rướn người về phía trước, hai tay đặt lên tay lái của xe mô tô, trông như một nữ tướng quân vậy.
Vặn ga, động cơ phát ra âm thanh rất giòn giã, ngay sau đó, chiếc xe mô tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421391/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.