Ác ma thật đáng sợ.
Người đàn ông này vốn là người Cố Tích Niên cô không thể chạm tới. Càng hiểu Hạ Ngôn cô lại càng nhận ra mình và anh vốn không phải là người trong cùng một thế giới.
“Vẻ mặt này của cô là sao đây?” Hạ Ngôn lại quay đầu sang nhìn Cố Tích Niên một lần nữa.
“Tôi chỉ đang cảm thán sự độc ác của anh mà thôi, anh đúng là ác ma giết người không chớp mắt nhỉ?” Gương mặt nhỏ nhắn của Cố Tích Niên sắp nhíu hết lại với nhau rồi, sự thật đúng là tàn khốc như vậy đó.
“Hừ, ác ma ư, hóa ra trong mắt cô tôi chính là người như thế.”
“Không, anh đã trở nên ngày càng đáng sợ hơn rồi. Hạ Ngôn, tôi cảm thấy mình không nên quen biết anh mới phải, tôi cũng không muốn quen biết anh.” Cố Tích Niên rất hối hận, nếu như ban đầu khi đối mặt với Triệu Khiết Vũ cô có thể cố gắng phản kháng thêm chút nữa thì có phải cô sẽ không lấy Hạ Ngôn không, có phải là cô sẽ không nhìn thấy một mặt đen tối của xã hội không.
“Nhưng thật đáng tiếc, cô đã lấy tôi rồi. Việc cô cần làm chính là ngoan ngoãn làm vợ của tôi.” Hạ Ngôn thản nhiên nói, chuyện nổi mẩn đỏ cứ giống như là một trò hề vậy, bắt đầu trong vội vàng rồi kết thúc trong vội vàng.
Nhưng sau trò hề này, giữa Cố Tích Niên và Hạ Ngôn không có bất kỳ sự thay đổi nào cả, chỉ là trong mắt anh ít đi một chút tàn nhẫn và có thêm một chút thản nhiên mà thôi.
Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421366/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.