"Trả túi lại đây!" Trương Tiểu Quy đưa tay ra.
"Em gái à, còn muốn lấy lại túi sao? Các em cứ chăm sóc bản thân tốt trước đi đã." Tên cướp giật túi nở nụ cười mờ ám.
Cũng vào lúc này, có vài tên nhìn như lưu manh đi ra từ hai đầu trước sau của ngõ hẻm. Bọn chúng miệng ngậm điếu thuốc, tay nhét vào trong túi quần jean và chậm rãi đi đến gần Tiểu Quy và Tích Niên.
Tiêu rồi, quả nhiên là trúng kế rồi! Tích Niên nheo đôi mắt nguy hiểm: "Các anh là ai, có mục đích gì?"
"Sao nào? Cướp tiền rồi còn định cướp sắc nữa sao?" Trương Tiểu Quy chống hai tay ở bên hông, bình tĩnh nói.
"Ồ, hai cô nàng này chua ngoa thật đấy. Ôi chao, đúng là có cốt cách mỹ nhân, lời to rồi." Bọn lưu manh cười đùa, không ngừng quan sát hai người đẹp trước mặt với con mắt háo sắc.
"Ồ, các anh cũng kiêu ngạo quá rồi đó." Trương Tiểu Quy lạnh lùng nhìn bọn họ.
Tích Niên thở dài, nhìn đám lưu manh này: "Các anh cố tình dụ bọn tôi đến đây sao? Là ai bảo các anh làm như vậy?" So với Tiểu Quy tùy tiện cẩu thả thì Tích Niên bình tĩnh hơn nhiều. Trong đầu cô đã nhanh chóng phân tích rất nhiều lần, luôn cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ.
"Ha ha, dẫn dụ các cô đến đây đương nhiên là muốn làm chuyện mà nam nữ nên làm rồi. Nếu như không muốn bị thương thì ngoan ngoãn nghe lời đi, các ông đây sẽ nhẹ nhàng hơn một chút." Tên lưu manh giật túi nói.
Trương Tiểu Quy xắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421342/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.