Học viện Quý Tước.
“Cô Cố Tích Niên, học phí của cô đã được đóng rồi ạ.”
Vừa ngủ dậy, cô vội vàng chạy đến trường. Cô sợ sẽ hết thời gian đóng học phí, nhưng lại nghe thấy câu trả lời này: “Đã đóng rồi ạ? Nhưng tôi chưa có đóng mà. Đóng khi nào? Ai đóng giùm tôi vậy?”
“Ngày hôm qua, có một quý ông đã đóng học phí cho cô rồi.”
“Quý ông? Ai nhỉ?”
“Là người đóng học phí giùm cô, cô lại đến đây hỏi tôi ư? Tôi mà biết được à, cô phải biết rõ hơn tôi mới đúng chứ? Nhớ kỹ nha, thứ hai tuần sau đến trường đúng giờ.”
“Ồ, tôi biết rồi. Cảm ơn.”
Rốt cuộc là ai đã đóng học phí giùm cô nhỉ? Quý ông? Chẳng lẽ là bố à? Không thể, bố đang ở trong tay Triệu Khiết Vũ. Nếu thực sự quay về thì cũng sẽ đến tìm cô. Rốt cuộc là ai vậy nhỉ? Chắc chắn không thể là Hạ Ngôn được. Nếu anh đã đưa thẻ cho cô thì không cần thiết phải đến đóng học phí trước làm gì chứ.
Cô về nhà mà cứ đăm chiêu.
“Trả lại cho anh.” Cô lấy tấm thẻ vàng ra.
“Đóng xong rồi à?”
“Đã có người khác đóng giúp tôi rồi.” Cô đành phải nói như vậy. Mặc dù cô thực sự không biết người bạn nào đã làm nhưng có lẽ người đó có quen biết cô.
“Người khác?” Anh thản nhiên nói.
Tích Niên gật đầu, sau đó không nói gì nữa mà chỉ cúi đầu. Chính cô cũng không biết người đó là ai, còn có thể nói gì nữa chứ: “Cầm đi.” Cô cầm tấm thẻ vàng trong tay rồi đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421309/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.