Nước từ trên vòi hoa sen không ngừng chảy xuống, bắn vào người của cả hai. Anh ôm lấy cô từ phía sau, để cho hai người sát lại gần nhau hơn một chút. Bởi vì hai người cũng không mặc quần áo vì vậy da thịt cọ sát vào nhau, dường như khiến cả người cô nổi hết da gà.
"Tại sao chứ?" Hạ Ngôn lạnh lùng hỏi.
"Anh…" Cô nói lắp bắp, bầu không khí càng ngày càng u ám hơn. Dường như trong đầu cô cũng biết sẽ xảy ra chuyện gì, trong lòng có chút lo âu mơ hồ.
"Cô biết tôi đang làm gì, cũng biết giây tiếp theo tôi sẽ làm gì." Tựa như không cho cô bất kỳ thời gian suy tính nào, trực tiếp dùng động tác nói cho cô biết.
"Ư a…"
"Giọng rên của cô có thể mê người hơn một chút nữa." Anh cười ranh mãnh, giống như là cố ý đang trêu cô vậy. Rất hiếm khi vào lúc này anh không châm chọc cô, chỉ một lòng đùa giỡn thân thể cô, có lẽ là bởi vì đã chịu đựng đến đau đớn. Cô khó chịu, chẳng phải là anh thường hay thưởng thức vẻ mặt này của cô sao.
"Ưm ưm ưm, a…" Tiếng rên phát ra từ trong phòng tắm lúc cao lúc thấp, tràn đầy sức cám dỗ chết người.
Ánh mặt trời buổi trưa vô cùng gay gắt, một mình Cố Tích Niên đứng ở cổng trường đại học: "Học viện Quý Tước, cuối cùng cũng đến rồi."
Học viện Quý Tước là trường đại học thuộc top một top hai. Có thể tới nơi này học chỉ có ba loại người: Một loại là thành tích vô cùng tốt, lấy thành tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421301/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.