“Chờ đã! Cảnh Nhi, cô vừa mới nói cái gì? Cô yêu Hạ Ngôn?” Tích Niên hỏi.
Người phụ nữ này lại muốn chơi trò gì vậy? Đôi mắt màu xanh dương nhìn cô với vẻ nghi ngờ.
Trương Cảnh Nhi ưỡn ngực, ngẩng đầu lên đáp: “Đúng, tôi yêu anh ấy, tôi thật lòng thích anh ấy. Cố Tích Niên, cô đừng giở những thủ đoạn này ra nữa, tình cảm giữa tôi và anh Hạ sẽ không bị cô phá hoại dễ dàng như vậy đâu.”
“Ha ha, nhưng Cảnh Nhi à, Hạ Ngôn là chồng của tôi, người phá hoại tình cảm của người khác là cô. Bây giờ cô nói mấy lời này, không cảm thấy mình đang đảo khách thành chủ à?”
“Vậy thì sao? Tình cảm của chúng tôi là… trải nghiệm, có được, sống chung...” Lời nói kiêu ngạo của Trương Cảnh Nhi đột nhiên dừng lại, mở to hai mắt nhìn người đang bước vào cửa. Ngay khi cô ta nói ra những lời đó, có một người đàn ông trung niên từ ngoài đi vào.
“Bố...” Trương Cảnh Nhi run rẩy gọi, cơ thể vốn đang tựa vào lòng Hạ Ngôn đột nhiên ngồi thẳng dậy.
“Bác trai cũng nghe rồi đó, chứng minh những lời con nói không phải là đang nói dối. Chuyện này con tin bác biết xử lý thế nào.” Cố Tích Niên lịch sự nói với người đàn ông trung niên bên cạnh.
Bố Trương tức giận đến đỏ mặt tía tai, trừng mắt thật lớn, lao nhanh về phía Trương Cảnh Nhi: “Đứa con gái bất hiếu này, học cái gì không học lại ở bên ngoài bày ra mấy thủ đoạn này! Mày mới bao nhiêu tuổi mà đã học cách tự chà đạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421296/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.