Mặc Đình Thâm đứng trong góc, nhìn màn biểu diễn cô gái nhỏ, nhếch môi cười.
Tiêu Nhuệ đứng sau Mặc Đình Thâm, không khỏi suy nghĩ. Hai ngày trước, chủ tịch không phải chân chính từ chối đến yến tiệc nhà họ Tống, kết quả thì sao?
Nghe nói cửa hàng quần áo đã đem lễ phục đến Lạc gia, nhưng không có váy của Lạc Thiên Ngưng, anh gọi một cuộc điện thoại. Chiếc váy được đưa đến chỗ ông cụ, chỉ rõ là tặng cho tam tiểu thư.
Nhưng boss tiền cũng cho vay rồi. Lễ phục cũng tặng rồi. Vị tam tiểu thư này, một cuộc điện thoại cũng không gọi cho boss.
Chiều nay ở văn phòng chi nhánh, Mặc Đình Thâm nổi giận. Không phải giáo huấn tổng thanh tra tài vụ bản báo cáo sai một chữ số, thì là phê bình giám đốc kinh doanh quá kém, thậm chí ngay cả trong văn phòng xuất hiện một tờ giấy thừa cũng không vừa ý.
Tóm lại, hôm nay toàn bộ công ty chi nhánh đều nơm nớp lo sợ, không biết cái nào không vừa mắt chọc phải boss.
Tiêu Nhuệ với tư cách là chân chó của Mặc Đình Thâm, lúc này đã nhanh trí đưa thiệp mời của nhà họ Tống lên, nói : "Boss, nhà họ Tống cũng có một số giao dịch kinh doanh với chúng ta. Sinh nhật Tống phu nhân, boss vẫn nên xuất hiện. Cho nhà họ Tống một chút thể diện. "
Một câu nói, không phải để gặp tam tiểu thư, mà là để giữ thể diện trên thương trường.
Mặc Đình Thâm mặt đen lại, bảo Tiêu Nhuệ lái xe.
Tiêu Nhuệ không khỏi thở dài, trên đời này không ai hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-kieu-manh-me-cua-mac-tong/466863/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.