Kính xe được hạ xuống.
“Bởi vì cậu ta đã vi phạm tác phong rất nghiêm trọng, tạm thời bị cách chức để điều tra. Nếu chuyện này là sự thật, thì sau này cậu ta không thể nào quay lại công tác được nữa!” Một âm thanh đột nhiên vang lên, trả lời nghi vấn của cô.
Nhược Thủy kinh ngạc nhìn Thương Duy Ngã xuất hiện phía trước. Cả người cô run lên. Cách chức điều tra?
“Trường không, đây không phải sự thật đúng không?” Ưng Trường không căn bản không nhìn chiếc xe vừa xuất hiện, chỉ chăm chú sờ sờ gương mặt cô, cười cười, “Ừm, thật. Bất quá, không quan trọng, chỉ cần em ở bên cạnh anh là tốt rồi. Đi, chúng ta về nhà thôi nào!”
“Ha ha, thật không ngờ nha, Ưng Thượng tá mà lại là người xem trọng tình cảm như vậy. Chỉ là không biết, cậu có thể kiên trì đến bao giờ đây!”
Ưng Trường không nhìn hắn, vẻ mặt từ đầu tới cuối vẫn nhàn nhạt, “Tôi không ngại, anh cứ ở đó mà chờ xem!” Để Nhược Thủy ngồi vào xe, xong anh cũng ngồi xuống.
“Nhược Thủy, anh nói rồi, em trốn không thoát đâu! anh sẽ chờ, chờ tới khi em cam tâm tình nguyện trở lại bên cạnh anh!”
“ không khách khí, anh cứ chậm rãi mà chờ. Vợ, chúng ta về nhà nào!” Nghiêng người hôn Nhược Thủy một cái. Đồng thời chặn đứng tầm mắt nhìn về Thương Duy Ngã của cô.
Thương Duy Ngã đáy mắt bốc lửa, nhưng lại lạnh lùng cười một tiếng, kính xe cũng chậm rãi đóng lại. Chiếc Mercedes nhanh chóng biến mất, nhanh như lúc nó đến.
Nhược Thủy cảm thấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-xinh-cua-thuong-ta/832023/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.