Nhà họ Cố có bốn người con.Cố Thành Trung là đứa con thứ ba, trước anh có hai người anh trai, sau anh còn có một đứa em gái được bố mẹ anh nhận nuôi từ nhỏ.Chỉ có cậu hai là cùng một mẹ ruột với anh, nhưng cậu hai đã qua đời từ bốn năm trước, nghe nói là bị bệnh chết, lại không nghĩ tới chết vào sự cố đó.Trong lúc cô còn đang khiếp sợ, Khương Anh Tùng còn nói thêm:
“Chuyện của cậu hai chính là vết thương lòng của ngài Cố, ngay cả ông cụ Cố cũng không dám nhiều lời. Cô Trúc Linh coi như hôm nay chưa từng nghe thấy chuyện gì cả đi, chuyện cậu hai chết đả kích tới ngài ấy rất lớn, vì thế tinh thần ngài ấy sa sút hơn một năm, gần đây mới có chuyển biến tốt đẹp.”
“Tôi biết rồi, cảm ơn anh.”
Cô chân thành nói, Hứa Trúc Linh đột nhiên cảm thấy Cố Thành Trung cũng không còn đáng sợ như vậy nữa.Anh đã trải qua sinh tử, vậy nên túi da bên ngoài đối với anh không tính là gì cả.
Về đến nhà, người giúp việc đã bắt đầu chuẩn bị canh giải rượu.Người giúp việc nói dạ dày Cố Thành Trung không tốt, không thể uống quá nhiều rượu, cho nên lần nào anh đi xã giao, bọn họ cũng đều sẽ chuẩn bị canh giải rượu.Cô nghĩ tới tương lai mình chính là vợ anh, cho nên không dám chậm trễ, tự mình chuẩn bị, không cho người khác giúp.
“Mợ chủ đối xử với ngài ấy thật tốt."
Cô còn chưa được gả vào nhà họ Cố, người giúp việc đã bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-va-tong-tai-ba-dao/2608797/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.