Cô còn chưa tìm được điện thoại di động của mình thì không ngờ rằng bên ngoài có một tiếng bước chân vang lên.
Sau đó có tiếng gõ cửa vang lên, rất kinh khủng.
Quỷ ư?
Hứa Trúc Linh sợ tới nỗi đổ mồ hôi lạnh khắp cả người, cô run lên bần bật.
Hứa Trúc Linh vội vàng trốn xuống dưới bàn, không dám thở mạnh.
“Trúc Linh, em ở trong đó à?”
Cố Thành Trung sốt ruột hét lên, nhưng không hề có ai trả lời anh. Anh càng ngày càng nóng ruột, trực tiếp đạp cửa ra.
Đoàng một cái, cửa phòng bị đá ngã, anh tranh thủ bật đèn pin điện thoại lên.
Cố Thành Trung thấy được cô nhóc đang trốn dưới bàn, run lẩy bẩy cả người.
Hứa Trúc Linh chôn đầu vào đầu gối, hai tay bịt tai, giống như một đứa bé bất lực.
Khi Cổ Thành Trung nhìn thấy cô thì trái tim anh như nhũn ra.
Cố Thành Trung vội vàng chạy tới, bỏ bàn ra ngoài rồi ôm cô vào lòng mình.
“Trúc Linh đừng sợ, có anh đây rồi, cho dù ma quỷ cũng không dám đến gần em đâu.”
Lúc đầu vốn Hứa Trúc Linh bị dọa tới nỗi hồn vía lên mây, đột nhiên cô nghe được giọng nói quen thuộc thì trái tim run lên một cái.
Cô vẫn còn nhớ cái ôm này, thật ấm áp, đây là nơi cô đã từng cho là bến đỗ.
Nhưng cũng chỉ là cô cho là mà thôi.
Cố Thành Trung đến rồi.
Hứa Trúc Linh tỉnh táo lại, cô dùng hết sức lực của mình để đẩy anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-va-tong-tai-ba-dao/2608741/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.