Nam Cung Diệu nhíu mày, có chút không kiên nhẫn, đáng chết, cô gái ngu ngốc thế nhưng lại coi lời nói của anh như gió thoảng bên tai. Anh đã nói qua với cô, chọc giận anh, anh sẽ trừng phạt cô.
"Vốn cho là cô khác với bọn họ, hóa ra cô cũng chỉ là người phụ nữ háo sắc nhìn thấy mĩ nam liền chảy nước miệng. "Nước miếng cũng đã chảy ra, có phải nhìn tôi cực kỳ thèm ăn."
"Tôi thèm ăn anh cái quỷ, anh tự kỷ à, tôi nhìn thấy anh cũng thấy ghê tởm, kính xin anh không cần cảm thấy bản thân tốt đẹp nữa! Tôi còn muốn sống thêm vài năm! Tôi cũng không muốn bị anh làm cho ghê tởm chết."
Nam Cung Diệu vốn mang vẻ mặt thản nhiên bỗng trở nên âm lãnh, một đôi mắt chim ưng trừng mắt nhìn Mộ Hi, giống như muốn đóng băng cô, lại dám nói anh ghê tởm, xem ra cô gái này điên rồi, nếu không thì sao cô dám nói chuyện với anh như vậy, chẳng lẽ cô không sợ sao?
Đã nhiều năm rồi đây là lần đầu đụng phải cô nàng lỗ mãng không sợ trời không sợ đất, mặc dù cô nói chuyện buông thả lại không biết tốt xấu, còn thỉnh thoảng thích mắng chửi người, nhưng Nam Cung Diệu chính là bó tay với cô, nếu như đổi thành thư ký khác, sớm cút đi rồi.
Mộ Hi cảm giác được sự khác thường của anh, trong lòng cố gắng ngăn chặn lửa giận, không dám phát tiết, vẻ mặt anh lạnh lẽo khiến cho Mộ Hi hít vào một hơi khí lạnh. Nha, cuồng tự kỷ thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-than-bi-cua-tong-giam-doc/1986563/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.