Nam Cung Diệu nhận được một bức thư không có tên, trong lòng thấp thỏm, đây là chữ viết của Mộ Hi, điều này nói rõ cô đã nhìn thấy tin tức trên báo. Mở bức thư ra, chỉ hé mở đã thấy số chữ rất ít.
Diệu:
Xin cho phép tôi gọi anh như vậy một lần cuối cùng, tha thứ cho tôi vì không cách nào yêu anh, bởi vì tiền quan trọng hơn anh, nên tôi đã nhận tiền của người ta, điều kiện là rời khỏi anh, bây giờ anh đã biết người phụ nữ như tôi ham tiền thế nào chứ? Như vậy căn bản là tôi không đáng để anh yêu, tôi đã tìm được hạnh phúc của mình, chuẩn bị sống bình yên qua ngày, đây chính là cuộc sống tôi muốn. Mà anh chỉ là khách qua đường của tôi, hãy quên tôi đi, không cần tìm tôi nữa.
Mộ Hi viết.
Mộ Hi liền viết những dòng này, đây là cách làm cô đã suy nghĩ cả đêm, chỉ có để cho Nam Cung Diệu hết mọi hy vọng, anh mới không tìm cô nữa, như vậy Mộ Đồng sẽ không gặp nguy hiểm. Em gái đã rất vất vả mới có được nguồn thận thích hợp, cũng không thể kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Mặc dù Mộ Hi viết như vậy, nhưng con người đều có tư lợi, cô vẫn hy vọng trong lòng Nam Cung Diệu còn nhớ tới cô, không cần quên cô hoàn toàn.
Có lẽ, thời gian lâu dài, anh sẽ tìm được người phụ nữ mình yêu, đến lúc đó trong trái tim anh sẽ được người phụ nữ đó lấp đầy, có lẽ sẽ không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-than-bi-cua-tong-giam-doc/1986446/chuong-78-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.