Mộ Hi đang làm quen thuộc với công việc, đột nhiên điện thoại di động vang lên, cái số này, ông trời ơi là Nam Cung Diệu, tại sao anh lại có số mới của cô?
Mộ Hi không có nhận, chuyển di động sang chế độ im lặng, ngày đầu tiên đi làm đã có điện thoại quấy rầy, nếu như bị lãnh đạo trông thấy thì toi, mà công việc này rất tốt, cô cũng cũng rất quý trọng phần công việc này.
Nhưng mà trong chốc lát có tin nhắn đến, là chụp lúc Mộ Hi ngủ, thời gian cho thấy là chụp bốn năm trước, người đàn ông đáng giận này lại dám chụp trộm cô.
Ngay sau đó có tin nhắn mới: Em mà dám không nghe điện thoại, tôi sẽ gửi nó sang điện thoại mẹ em.
Mộ Hi giận dữ, cuống quít cầm lấy trên điện thoại di động vào nhà vệ sinh, đóng kín cửa.
Mộ Hi ổn định tinh thần, tiếp điện thoại.
"Chịu nghe điện thoại." Bên kia truyền đến giọng nói lạnh lùng, mặc dù lạnh, nhưng lại làm cho người ta chán ghét không đứng yên, bởi vì giọng nói này tràn ngập từ tính, đối với Mộ Hi thì có một lực hấp dẫn.
Bởi vì đây là công ty, Mộ Hi cố ý hạ thấp giọng.
"Không dám đắc tội tổng giám đốc Nam Cung Diệu, nói chuyện lạnh lùng như vậy, không phải người tự kỉ nhất thế giới hay sao?" Mộ Hi cười khẽ một tiếng, mang theo nghịch ngợm trêu tức.
Quả nhiên là người phụ nữ anh để ý, không giống người thường, có cá tính, dám gọi thẳng tên anh không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-than-bi-cua-tong-giam-doc/1986426/chuong-82-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.