Nét mặt của cô rất lạnh lùng, không có một tia tình cảm trộn lẫn ở bên trong.
"Cuối cùng Nam Cung Diệu có cái gì tốt? Vì sao cô lại yêu anh ta như vậy?" Âu Dương Hàn bắt đầu ghen tị với Nam Cung Diệu, cái người phụ nữ này vẫn một mực yêu hắn ta, người phụ nữ như vậy không có nhiều lắm!
"Ở trong lòng mấy người có lẽ anh ấy không tốt, nhưng mà, trong lòng tôi anh ấy là tốt nhất." Mộ Hi nhìn Âu Dương Hàn nói, hy vọng anh ta hiểu được yêu một người không có vì cái gì.
"Chẳng lẽ tôi còn kém hơn hắn ta?" Âu Dương Hàn không phục nói.
"Anh muốn tôi nói bao nhiêu, anh mới có thể hiểu, anh là anh, anh ấy là anh ấy, hai người không có cách nào so sánh được." Mộ Hi nói.
"Nhất định tôi phải có được lòng của cô." Âu Dương Hàn túm lấy cổ áo Mộ Hi nói.
"Vậy thì không thể nào." Mộ Hi trừng mắt đón nhận ánh mắt hắc ám của anh ta.
"Trả lời rất dứt khoát, hy vọng về sau cô không hối hận." Âu Dương Hàn buông Mộ Hi ra, sửa sang lại quần áo một chút.
"Để cho tôi đi được không? Tôi cầu xin anh." Cuối cùng, Mộ Hi mềm nhũn, cô không muốn ở đây ngây người một giây phút nào, nếu không cô sẽ phát điên.
"..." Âu Dương Hàn nhìn Mộ Hi không trả lời, mở cửa đi ra ngoài, Mộ Hi vọt lên một bước, muốn ngăn cản cửa khóa lại, nhưng mà, cánh cửa vẫn vô tình đóng nhanh lại.
Phòng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-than-bi-cua-tong-giam-doc/1986344/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.