🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Từng sân bay đều được Lãnh Đông sắp xếp người, hy vọng có thể ngăn cản người mang Mộ Hi đi, bởi vì anh nghe được giọng của Diệu tổng rất lo lắng, liền biết là Mộ Hi nhất định đã xảy ra chuyện, hơn nữa còn là bị bắt cóc, nếu không thì Diệu tổng sẽ không cho người chặn ở sân bay.

Lát sau, Nam Nam gọi tới.

“Cha, con đã lấy được đoạn ghi hình, phát hiện là mẹ bị Hàn Dương cùng mấy người đàn ông khác bắt lên một chiếc xe, còn có Khang Hân ở trong xe, nhưng mà, Tĩnh Sơ nói Hàn Dương từ đầu đến cuối đều ở cùng cô ấy, không có rời đi.”

Nam Nam nói, anh cũng không có tin, bởi vì tối hôm nay anh thấy Hàn Dương không có rời khỏi hội trường, thì làm sao anh ta có thể bắt cóc Mộ Hi?

Nam Cung Diệu bỗng nhiên cảm thấy chuyện này rất phức tạp, cũng rất nguy hiểm, chẳng lẽ?

“Nam Nam, lúc bị bắt đi mẹ con là tỉnh táo hay là đã hôn mê?” Nam Cung Diệu mở miệng hỏi, tuy anh không muốn chấp nhận cái loại cảm giác không tốt này, nhưng mà tất cả đều nhắc nhở anh, Mộ Hi nhất định đã xảy ra chuyện, còn có Khang Hân chết tiệt kia, chuyện lại càng không tốt!

“Hôn mê.” Nam Nam lo lắng nói, bởi vì cậu thấy mẹ bị người ta ôm, mà không có phản kháng, cho nên khẳng định nói.

Câu trả lời của Nam Nam khiến cho Nam Cung Diệu không thể ngồi yên, vợ yêu đã xảy ra chuyện, nhất định Khang Hân sẽ mang cô rời khỏi nơi này.

Nghĩ đến Khang Hân, Nam Cung Diệu liền đoán được Mộ Hi sẽ bị đối xử như thế nào, đáng hận là, anh chỉ lương thiện một chút thì đã để cho người mình yêu nhất gặp nguy hiểm lần thứ hai, mà Khang Hân xuất hiện lần này khẳng định là để báo thù, nhất định cô ta sẽ nghĩ cách để đem Mộ Hi rời đi, ra khỏi tầm mắt của anh.

Càng nghĩ lại càng lo, bây giờ có khả năng là Mộ Hi đã lên máy bay và bị bọn ho đưa tới chỗ nào trên trái đất, nói cách khác thì bây giờ vợ yêu sống hay chết thì không có cách nào xác định, vừa nghĩ tới vợ yêu sẽ đối mặt với tử thần, Nam Cung Diệu càng thêm đau lòng, lạnh lùng trên mặt cũng theo đó tăng lên vài phần.

“Nam Nam, con có thể lập tức xác định thời gian lúc mẹ con mất tích cho đến bây giờ, kể cả hướng đi của tất cả máy bay và ca-nô không?”Nam Cung Diệu tin Nam Nam có thể làm được chuyện này, tuy anh không muốn để cho con trai quá lo lắng, nhưng, lúc này quan trọng nhất chính là tìm được Mộ Hi, nếu không thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

“Cha, ngay bây giờ, con làm không được, cần có chút thời gian.” Nam Nam mặc dù sốt ruột, thế nhưng bé phải tra chính xác hướng đi của mẹ, cho nên cần một ít thời gian, trên người mẹ vốn có thiết bị theo dõi, nhưng có thể Khang Hân sẽ ép mẹ thay toàn bộ quần áo, cho nên tra cũng có chút phiền phức!

“Nam Nam, trong thời gian nhanh nhất con phải tra được mẹ mất tích vào khoảng lúc nào, tra xem tất cả đường giao thông quan trọng có bóng dáng của mẹ không, cha sẽ chờ điện thoại của con.” Nam Cung Diệu nói, anh đã sớm không còn kiên nhẫn nữa.

“Ừ.” Nam Nam ừ một tiếng liền cúp máy.

Miễn Kha cùng tất cả mọi người đã khẩn trương bắt đầu công việc, bởi vì trong xe của Nhạc Phàm chỉ có ba cái laptop, cho nên chỉ có ba người làm việc, hai người kia cũng bắt đầu làm kí hiệu.

Nam Cung Diệu cúp điện thoại, tuy Độc cũng có quan hệ rất lớn với mạng lưới tình báo, nhưng lúc ở Thái Lan, anh nhớ rõ, sau khi Mộ Hi gặp chuyện không may, Nam Nam nói cho anh biết, để cho anh xem nhật ký đăng kí lại, khi Nam Cung Diệu mở máy tính của con trai thì trợn tròn mắt.

Thật ra, rất lâu trước đây, Nam Cung Diệu cũng đã nghi ngờ có thể con trai chính là Miễn Dịch Ca, anh cũng đã từng muốn xâm nhập vào máy tính của con trai để tìm đầu mối, nhưng mà, máy tính của Nam Nam có mật mã, hơn nữa còn rất khó phá, cho nên Nam Cung Diệu cũng chưa từng mở máy tính của Nam Nam!

Lần kia ở Thái Lan, Nam Nam đã nói cho anh biết, mật mã là ngày sinh nhật của anh, Nam Cung Diệu không nghĩ tới con trai sẽ dùng ngày sinh nhật của anh để làm mật mã, cho nên rất cảm động.

Lần kia sau khi Nam Cung Diệu mở máy tính của Nam Nam, mới phát hiện được mạng lưới tình báo của Độc đã biến thành đồ chơi của Nam Nam, Độc ở trong lòng Nam Cung Diệu đã không còn địa vị, bởi vì mạng lưới tình báo của Nam Nam rất dọa người.

Nam Nam có tư liệu điều tra bí mật của liên bang Mỹ, còn có cả Anh quốc, khi anh mở trang đầu tiên, lại là tài liệu cơ mật của Độc, những nội bộ tư liệu không chỉ bí mật, hơn nữa chỉ có anh cùng Lãnh Đông biết, tuyệt đối không có người thứ ba, nghĩ không ra trong máy tính của con trai lại có.

Đi qua lần phát hiện đó, Nam Cung Diệu liền thấy thực lực của Nam Nam rất cao, nói về internet, trò chơi, tình báo, anh tin chắc bây giờ trên đời này không có ai có thể vượt qua Nam Nam, cho nên lần này Nam Cung Diệu mới mở miệng để cho Nam Nam hỗ trợ tìm kiếm, anh làm đúng không có sai, anh tin tưởng con trai.

Nam Nam biết mẹ ở cùng một chỗ với Khang Hân, trong lòng càng lo lắng hơn, bởi vì lần trước Khang Hân mang thai, bé đã hung hăng sỉ nhục cô ta, lần này chắc chắn cô ta sẽ không để mẹ thoải mái, thù mới hận cũ, cô ta có thể trút hết lên người mẹ hay không, trong lòng Nam Nam rất rầu rĩ, không nghĩ tới lúc đó mình như vậy, bây giờ lại liên lụy đến mẹ.

Lúc này, điện thoại của nam minh tinh vang lên, là người đại diện gọi cho anh, nhắc anh trở về để tham dự cuộc họp báo.

“Nói cho ông biết, bây giờ tôi rất bận, đừng có làm phiền tôi, đẩy tất cả các hoạt động xuống, bất kể có chuyện gì xảy ra cũng không được gọi cho tôi.”

Nam minh tinh nói, bởi vì anh taphải giúp Nam Nam tìm mẹ, thật ra, mấy người bọn họ không thiếu chính là tiền, trong cuộc sống thiếu hụt này, bây giờ có nhiệm vụ thì làm có thể thiếu bọn họ, hơn nữa đây còn là nhiệm vụ tìm mẹ của lão đại, vô cùng quan trọng.

Lúc này, mấy người bọn họ đã kiểm tra toàn bộ tất cả chuyến bay, không có phát hiện được bóng dáng của Mộ Hi, trong khoảng thời gian này ở sân bay, tất cả các máy bay rời đi đều là máy bay tư nhân, bởi vì mẹ hôn mê, bị người ta mang lên máy bay riêng cũng có khả năng rất lớn.

Đợi sau khi Nam Nam tra được kết quả, đã là hơn nửa đêm, bởi vì lúc Mộ Hi mất tích đã hơn mười một giờ, Nam Nam mới mặc kệ cái gì nửa đêm, trực tiếp bấm điện thoại gọi cha, lúc này Nam Cung Diệu đang ở sân bay chờ, sẵn sàng cất cánh bất kỳ lúc nào, bởi vì lúc Nam Nam kiểm tra thời gian Mộ Hi mất tích, Nam Cung Diệu gần như đã đem tất cả sân bay lật lên, cũng không có tin tức của Mộ Hi, điều này liền nói lên Mộ Hi có thể đã rời đi.

Khi thấy Nam Nam gọi, trong nháy mắt tinh thần của Nam Cung Diệu trở nên tỉnh táo.

“Cha, tất cả bến xe, trạm xe lửa, kể cả ca-nô cũng không có dấu hiệu cho thấy mẹ rời đi, sân bay cùng tất cả chuyến bay, con cũng đã tra, cũng không có, nhưng hai giờ trước, có một máy bay tư nhân đã rời đi.” Nam Nam nghiêm túc nói.

“Con trai, máy bay đó bay đến đâu?” Nam Cung Diệu lo lắng hỏi.

“Dựa vào tư liệu điều tra, nó bay đến Nê-pan(*),tạm thời những thứ khác con không tra được, chờ có tin tức, con sẽ gọi cha, cha nhanh đi cứu mẹ, có gì cứ gọi.” Nam Nam lớn giọng nói.

(*) là một quốc gia nằm kín trong lục địa tại vùng Himalaya ở Nam Á.

“Con trai, yên tâm, nhất định cha sẽ đem mẹ cứu về an toàn.” Nam Cung Diệu kiên định nói, đã biết nơi của Mộ Hi, anh liền có mục đích.

Nam Nam ừ một tiếng rồi cúp máy, quay người lại thì phát hiện, bốn người trong xe đã ngủ, Nam Nam cũng mệt mỏi nằm ngủ ở trong lòng của Tĩnh Sơ.

Thật ra, Âu Dương Hàn cũng không có rời đi, anh đi lấy đoạn ghi hình ở nơi mình quản lý, cư nhiên lại phát hiện người bắt Mộ Hi đi chính là em trai của mình, còn có cả Khang Hân, trong lòng liền có cảm giác không tốt, bởi vì em trai có danh là đại sắc quỷ, nhìn phụ nữ liền muốn, càng khó đoạt thì càng muốn đoạt, hơn nữa còn không tiếc bất cứ giá nào, Âu Dương Hàn liền gọi cho em trai, thế nhưng đối phương đã tắt máy, gọi như thế nào cũng không được!

Không gọi được cho em trai, Âu Dương Hàn không thể làm gì khác hơn là tự mình đi tìm, nhưng tất cả những nơi anh biết, không có hình dáng của em trai cùng Mộ Hi, bọn họ rốt cuộc đi đâu? Âu Dương Hàn nằm mơ cũng sẽ không nghĩ tới em trai mình đã rời khỏi Trung Quốc, bay đến Nê-pan.

Âu Dương Hàn không tìm được em, không thể làm gì khác hơn là trở về, nhìn xem vị hôn thê của mình đã trở về chưa? Bởi vì anh ta vẫn còn giữ đồ của Tĩnh Sơ, cho nên bây giờ anh ta cũng không liên lạc được cho vị hôn thê!

Anh ta tới bar, thấy chiếc xe của Tĩnh Sơ đang đậu, vì vậy, đi tới nhìn, kết quả lại phát hiện, Nhạc Phàm dựa vào cửa xe, hai nam minh tinh cũng dựa vào cửa xe ngủ, mà vị hôn thê của anh - Tĩnh Sơ lại có thể chen vào giữa ngủ, dầu tựa vào vai của tên nam minh tinh, ngủ rất say, trong lòng Âu Dương Hàn có chút ghen, thế nhưng, khi nhìn đến Nam Nam cũng dựa vào đùi của Tĩnh Sơ ngủ, nhất thời Âu Dương Hàn kinh ngạc, bởi vì anh ta phát hiện bên cạnh còn có ba laptop, xem ra bọn họ đã rất vất vả để tìm Mộ Hi.

Lúc này, Âu Dương Hàn rất tò mò, làm sao Tĩnh Sơ có thể quen biết với mấy người này? Bình thường chưa bao giờ nghe cô nói qua, nhất là Nhạc Phàm, lai lịch của anh ta không thể như vậy, đừng nhìn anh tachỉ là bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ đẳng cấp thể giới, thật ra cha cùng mẹ của anh ta ở Mỹ cũng có lai lịch rất lớn, trong nhà có rất nhiều tiền, hơn nữa cha cũng có thế lực, vậy làm sao anh có thể quen biết với Tĩnh Sơ? Mấy người họ ngoại trừ Tĩnh Sơ, đều là được cưng chiều nâng niu từ nhỏ, làm sao có thể chen vào xe mà ngủ?

Nhìn hai người minh tinh, tuy Âu Dương Hàn không phải là minh tinh, nhưng tin tức giải trí thì anh ta vẫn có xem, nhìn hai người trước mắt như vậy nhưng có tên tuổi rất lớn, bọn họ không chỉ có thực lực, còn là thần tượng người người yêu thích, gia tộc của họ cũng rất lớn, bọn họ cư nhiên lại chen vào xe ngủ cùng Tĩnh Sơ, mấy người đàn ông trước mắt, đều là đối thủ rất mạnh, bỗng nhiên Âu Dương Hàn cảm thấy có nguy cơ.

Anh gõ cửa xe một cái, Nhạc Phàm mở mắt đầu tiên, Tĩnh Sơ ngủ rất say, thật ra, cô rất mệt, ban ngày vốn chuẩn bị tiệc cưới cũng rất mệt, bây giờ lại vì chuyện của Mộ Hi mà bận rộn hơn nửa đêm, cho nên cô căn bản không có nghe được tiếng gõ cửa xe.

Nhạc Phàm quay kính xe xuống, dụi dụi mắt.

“Là anh, vì sao lại bắt Mộ Hi đi?” Nhạc Phàm còn nhớ rõ người đàn ông trong đoạn ghi, nhưng Tĩnh Sơ đã chứng minh anh ta luôn ở cùng cô, không thể là vị hôn phu của cô, cũng bởi vì Vân Tĩnh Sơ từ trước tới nay đều ở cùng Âu Dương Hàn, cho nên lúc này mới có tâm tình ngủ, nếu không thì cô nhất định sẽ tin người đàn ông kia chính là Âu Dương Hàn, bởi vì rất giống nhau, cho nên khi mở mắt ra Nhạc Phàm mới có thể hỏi như vậy.

“Tôi từ trước tới giờ đều ở cùng với Tĩnh Sơ, làm sao có thể bắt Mộ Hi? Không tìm được Mộ Hi tôi cũng lo lắng, dù sao thì cô ấy cũng là bạn tốt của tôi!” Âu Dương Hàn quyết định sẽ đi tìm Mộ Hi, bởi vì anh ta hiểu rõ em trai của mình, lại tìm không được, anh ta liền biết em trai đã rời khỏi đây, bởi vì anh ta biết em trai thích đi chơi.

“Mở cửa, tôi muốn đưa Tĩnh Sơ đi.” Âu Dương Hàn nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.