Chương trước
Chương sau
“Bà xã, sớm biết vậy thì chúng ta cùng nhau tắm rồi, có thể chà lưng giúp nhau.” Nam Cung Diệu thoải mái nằm ở trên giường, biểu hiện dáng vẻ chờ vợ yêu đến thị tẩm.

“Bà xã, đã tắm rửa sạch sẽ, có thể.” Nam Cung Diệu biểu hiện mình rất biết điều, thật ra, trong lòng anh rất hưng phấn, vì không biết cô vợ nhỏ sẽ làm gì mình?

“Cởi tất cả quần áo bên ngoài ra.” Mộ Hi dùng giọng nói vì mình phục vụ.

“Vâng, tuân mệnh, cởi ngay đây.” Nam Cung Diệu nhảy dựng lên từ trên giường, nhanh nhẹn lột bỏ cả đồ lót, cả người trần trụi.

Mặc dù biểu hiện của Mộ Hi rất bình tĩnh, nhưng thật ra, trong lòng đã không còn bình thản như vậy, khuôn mặt cũng ngày càng hồng.

“Khụ khụ, đề phòng anh phản kháng, em muốn trói anh lại, có được không?” Mộ Hi cười dịu dàng, phóng điện cho Nam Cung Diệu, lúc này, dù Mộ Hi nói gì thì anh cũng đồng ý.

“Bà xã thích là được, anh không sao.” Đôi mắt Nam Cung Diệu si mê nhìn Mộ Hi, thấy cô vợ rút một chiếc thắt lưng ra, trói cố định hai chân Nam Cung Diệu vào giường.

“Bà xã, em muốn chơi trò hành hạ ông xã sao?” Nam Cung Diệu hỏi, anh biết bà xã yêu anh, sẽ không làm anh bị thương, nên anh không phản kháng, thoái mái cho Mộ Hi trói luôn hai tay vào giường.

“Làm sao vậy? Anh sợ sao?” Mộ Hi đáng thương hỏi, ý muốn nói, nếu anh sợ, chúng ta không chơi trò này nữa.

Làm sao Nam Cung Diệu có thể để cho cô vợ nhỏ thất vọng được.

“Nói gì vậy, đến đây đi, hôm nay anh là của em, muốn làm sao thì làm.” Nam Cung Diệu nghĩ thầm: Dù sao lát nữa người thoải mái cũng là anh.

“Vâng, cám ơn ông xã, anh thật tốt.” Mộ Hi nhẹ nhàng hôn lên môi Nam Cung Diệu, bàn tay nhỏ bé bắt đầu sờ soạng.

Bắt đầu Nam Cung Diệu thấy thật thoải mái, nhưng sau đó thì thảm, vì sau khi Mộ Hi thoải mái, liền nằm lên người Nam Cung Diệu, không chịu nhúc nhích, dáng người lại đẹp như vậy.

Sau một lúc nghỉ ngơi.

“Bà xã thân ái, rõ ràng em không bằng anh, nhanh thả anh ra, sau đó..., chắc chắn ông xã anh đây sẽ cho em đến lần hai.” Nam Cung Diệu hưng phấn nói.

“Cám ơn, nhưng em muốn nghỉ ngơi, ngủ ngon nhé.” Mộ Hi miễn cưỡng nói.

“Này? Bà xã, em quá tàn nhẫn, em muốn ngủ, tốt xấu gì cũng phải cho anh mặc đồ lót vào chứ, nếu không sẽ rất khó coi, lỡ may các con đi vào thì mất mặt lắm!” Nam Cung Diệu đáng thương nói, khiến cho Mộ Hi cười to một trận.

“Bây giờ em đã hoàn thành nghĩa vụ, nhiệm vụ bây giờ của anh là ngoan ngoãn nhắm mắt lại ngủ, ok?” Mộ Hi hỏi.

“Không ok!” Nam Cung Diệu đau khổ trả lời.

“Em đây không còn cách nào nữa, thân thể em đã làm nghĩa vụ của người vợ rồi, vậy anh còn muốn thế nào nữa? Mộ Hi vô tội nói.

“Được, em trả thù anh phải không? Con trai? Con trai? Cứu mạng!” Bỗng nhiên Nam Cung Diệu kêu to.

Khiến cho Mộ Hi sợ đến mưc cuống quýt lấy chăn che người Nam Cung Diệu, cô sợ con trai sẽ chạy đến đây, tình trạng bây giờ sợ rằng con trai sẽ nghĩ cô muốn giết ba ba cậu!

Quả nhiên, Nam Nam dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến.

“Sao vậy mẹ? Cha kêu cứu mạng là sao?” Nam Nam ở ngoài cửa hỏi, vì Nam Nam đã lớn, biết cố một số chuyện cần tránh đi.

“Con trai, không có gì, con đi ngủ đi!” Mộ Hi nói.

“Con trai, cứu mạng” Nam Cung Diệu lại kêu lên một tiếng.

Mộ Hi sợ hãi cuống cuồng che miệng Nam Cung Diệu, chỉ tây vào anh, dùng ánh mắt uy hiếp anh, ý là, nếu anh dám kêu, em sẽ dùng bít tất nhét vào miệng anh.

Nam Cung Diệu im lặng! Nhà có vợ đanh đá! Muốn cầm tất nhét vào miệng chồng! Nam Cung Diệu phát hiện bi kịch nhân sinh đã bắt đầu.

“Mẹ?” Ai ngờ, ngay lúc Mộ Hi cầm bít tất lên, một tay còn bịt chặt miệng Nam Cung Diệu, con trai đã đứng ở trước giường.

Mộ Hi luống cuống, bít tất rơi thẳng xuống mặt Nam Cung Diệu, Nam Cung Diệu đau buồn, cô vợ nhỏ dám đối xử với anh như vậy, khi nào anh lấy lại được tự do, chắc chắn sẽ xử lí cô! Thật là mất mặt với con trai!

“Con trai? Mẹ, mẹ đang giỡn chơi cùng ba ba con ấy mà.” Mộ Hi vừa cầm bít tất vừa xoa nắn mặt Nam Cung Diệu.

“Mẹ, mặt ba ba không phải là bàn giặt đồ, con lo là mặt ba ba bị mẹ xoa cho biến dạng!” Nam Nam đau lòng nói.

“Cái kia, cái này, là như vậy, Nam Nam! Vì ba ba của con quá đẹp trai, hôm nay mẹ và ba con đi ra ngoài chơi, có rất nhiều cô gái nhìn ba con đấy, nên mẹ hi vọng ba ba con đừng đẹp trai như vậy!” Mộ Hi dùng giải thích cẩu huyết, ngay cả cô cũng không tin nổi, con trai thông mình như vậy thì sao có thể tin được!

Nam Cung Diệu ở một bên xem kịch vui, trong tình huống này tốt nhất anh không nên nói lời nào hết, vì lúc con trai rời đi, Mộ Hi sẽ phát uy, vi vậy tốt nhất là để con trai dạy dỗ cho bà xã.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.