Vì vậy Mộ Hi không chút khách khí cầm lấy thức ăn, đi vào một cái phòng nghỉ bên cạnh văn phòng tổng giám đốc, cô cho rằng thế nào chín giờ tổng giám đốc mới tới công ty, bởi vì ông chủ trước kia như vậy.
Ở trong phòng nghỉ, bày ra tất cả bắt đầu ăn uống, bởi vì một vài đồng nghiệp đã tới, cho nên ăn ở chỗ làm không được tốt lắm, vì vậy nghiêng người, đối mặt với cửa sổ phòng làm việc tổng giám đốc ăn uống.
Mộ Hi cũng không biết rằng, tổng giám đốc đang ở bên trong, cô càng không biết tổng giám đốc từ bên trong nhìn ra cửa sổ, nhìn thấy tường tận rõ ràng, nhưng từ bên ngoài nhìn vào cái gì cũng không nhìn thấy!
Cứ như vậy, cô ở bên ngoài ăn, anh ở bên trong xem.
Mộ Hi ăn bằng miệng, còn không chịu nhàn rỗi, lẩm bẩm nói: "Ăn ngon thật, công ty lớn thật tốt, bữa ăn làm thêm giờ đều ngon như vậy, tiền lương cũng cao, thức ăn cũng tốt, chỉ có tổng giám đốc cuồng tự kỷ là đáng ghét, cả ngày bày ra gương mặt thúi. Hừ! Gặp phải anh ta là xui xẻo tám đời. Tên đáng ghét, cường bạo."
Mộ Hi sở dĩ nói Nam Cung Diệu là cường bạo, hoàn toàn bởi vì anh đoạt đi nụ hôn đầu của cô.
Không có một cô gái nào dám nói anh như vậy, cô gái này một lần lại một lần khiêu chiến sự kiên nhẫn của anh, quả thực là không muốn sống, dám nói anh cường bạo.
Đừng nói là cô gái nào không dám cùng anh đối nghịch, đến đàn ông dám đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-than-bi-cua-tong-giam-doc/140464/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.