Nam Cung Diệu cùng Lãnh Đông rời khỏi, Cao Huy mới thở phào nhẹ nhõm.
Bọn họ trở vào trong xe, "Anh Diệu, không nghĩ tới hôm nay lại thắng lợi lớn."
"Chỉ là thắng nhỏ, không tính là gì."
"Mặc kệ như thế nào, cuối cùng có thể đánh đánh bại kiêu căng của họ, đây chính là kết quả đắc tội chúng ta."
"Ha ha!" Nam Cung Diệu nở nụ cười nhẹ, đúng lúc này, điện thoại của anh vang lên.
"Tổng giám đốc, thư ký Mộ vừa rồi tìm tôi, nói muốn từ chức, hơn nữa đã viết xong thư từ chức."
"Không cho phép."
Nam Cung Diệu cúp điện thoại, nụ cười trên mặt biến mất.
"Anh Diệu, miệng của anh sao vậy?" Lãnh Đông nằm mơ cũng không nghĩ tới là bị phụ nữ cắn, anh ta chỉ xuất phát từ quan tâm, vẫn hỏi, khả năng không lớn, đương nhiên là có bao nhiêu người có thể làm hại được đến anh, vì bản lĩnh của Nam Cung Diệu liên tục trên anh ta.
"Là bị phụ nữ cắn ."
"A - - ha ha ha... Thì ra là đại ca cũng có lúc bị phụ nữ cắn, xem ra đại ca gặp phải quả ớt nhỏ cay."
"Là, vô cùng cay."
Nửa giờ sau Nam Cung Diệu đi vào công ty, không nghĩ tới lại thấy thứ không nên thấy, nghe được thứ không nên nghe. Chỉ thấy cô gái nhỏ nói chuyện trong góc, bởi vì nói quá nhập tâm, cho nên không có phát hiện Nam Cung Diệu ở một bên.
"Tĩnh Sơ yêu quý, làm sao bây giờ? Mình cùng tổng giám đốc ma quỷ kia không hợp bát tự, ngày đầu tiên đi làm mà đã đắc tội anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-than-bi-cua-tong-giam-doc/140462/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.