🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nam Cung Diệu cùng Lãnh Đông rời khỏi, Cao Huy mới thở phào nhẹ nhõm.
Bọn họ trở vào trong xe, "Anh Diệu, không nghĩ tới hôm nay lại thắng lợi lớn."
"Chỉ là thắng nhỏ, không tính là gì."
"Mặc kệ như thế nào, cuối cùng có thể đánh đánh bại kiêu căng của họ, đây chính là kết quả đắc tội chúng ta."
"Ha ha!" Nam Cung Diệu nở nụ cười nhẹ, đúng lúc này, điện thoại của anh vang lên.
"Tổng giám đốc, thư ký Mộ vừa rồi tìm tôi, nói muốn từ chức, hơn nữa đã viết xong thư từ chức."
"Không cho phép."
Nam Cung Diệu cúp điện thoại, nụ cười trên mặt biến mất.
"Anh Diệu, miệng của anh sao vậy?" Lãnh Đông nằm mơ cũng không nghĩ tới là bị phụ nữ cắn, anh ta chỉ xuất phát từ quan tâm, vẫn hỏi, khả năng không lớn, đương nhiên là có bao nhiêu người có thể làm hại được đến anh, vì bản lĩnh của Nam Cung Diệu liên tục trên anh ta.
"Là bị phụ nữ cắn ."
"A - - ha ha ha... Thì ra là đại ca cũng có lúc bị phụ nữ cắn, xem ra đại ca gặp phải quả ớt nhỏ cay."
"Là, vô cùng cay."
Nửa giờ sau Nam Cung Diệu đi vào công ty, không nghĩ tới lại thấy thứ không nên thấy, nghe được thứ không nên nghe. Chỉ thấy cô gái nhỏ nói chuyện trong góc, bởi vì nói quá nhập tâm, cho nên không có phát hiện Nam Cung Diệu ở một bên.
"Tĩnh Sơ yêu quý, làm sao bây giờ? Mình cùng tổng giám đốc ma quỷ kia không hợp bát tự, ngày đầu tiên đi làm mà đã đắc tội anh ta, mình muốn từ chức, nhưng quản lý Lưu nói là muốn mình bồi thường gấp đôi tiền phá hợp đồng, đây không phải là bóc lột người nghèo sao!"
"Đồ ngốc sao phải từ chức? Cái chức thư ký này vốn có rất nhiều người nhìn chằm chằm, hơn nữa cậu không nhất định có thể làm đến tháng sau, bởi vì tổng giám đốc thường xuyên đổi thư ký, cậu phải suy nghĩ thật kỹ, tiền lương là năm vạn, cậu ngốc sao? Không nói nữa, mình còn bận rộn nhiều việc, tạm biệt."
Vân Tĩnh Sơ này chính là chị em tốt của Mộ Hi, cũng làm việc ở tập đoàn Nam Cung, cô làm việc dưới tầng Mộ Hi, về công về tư thì cô cũng không hy vọng Mộ Hi từ chức.
Mộ Hi bất đắc dĩ cúp điện thoại, cúi gằm mặt xoay người lại, nhìn thấy một cái chân to, cho rằng nhìn thấy quỷ.
"A quỷ - -" Mộ Hi kêu to, đây chính là phạm vào đại kỵ của Nam Cung Diệu, anh phiền nhất là phụ nữ kêu to.
Không nghĩ tới Nam Cung Diệu còn chưa kịp nổi đóa, lại khiến cô chen trước.
"Anh, tại sao anh lại nghe trộm người ta nói chuyện điện thoại, và lại anh đường đường là đại tổng giám đốc, không biết xấu hổ hay sao."
"Mới vừa rồi là ai nói tôi là tổng giám đốc ma quỷ, còn nói tôi bóc lột người nghèo. Cô thật to gan, đi theo tôi."
"Đi đâu?"
"Bây giờ là giờ làm việc, cô không làm đúng công việc, chẳng lẽ muốn bị khai trừ, nhưng mà phải bồi thường gấp đôi, một khoản số lượng không nhỏ."
Nam Cung Diệu nói xong rời đi, Mộ Hi vừa thấy khẩn trương đi theo, đương nhiên vẫn không nỡ bỏ năm vạn kia.
Mộ Hi cho rằng Nam Cung Diệu trở lại phòng làm việc sẽ trừng phạt cô, không nghĩ tới cũng không nói gì, cuối cùng trái tim thấp thỏm cũng được hạ xuống, một tháng là năm vạn? Vượt qua thu nhập một năm của mẹ rồi, nếu như có thể tiếp tục làm việc, về sau sẽ không khiến mẹ vất vả như thế, đem tiệm may đóng cửa, Mộ Hi vừa đi vừa tính toán việc cho mình.
Em gái cô Mộ Đồng từ nhỏ kiểm tra máu có vấn đề, tên y học là: Cầu khuẩn gram dương*, bệnh này khiến thần sắc xanh xao dễ dàng bị choáng, cho nên mỗi tháng đều phải chuyền chất kháng sinh đắt đỏ.
(*) Lên mạng tra cứu bệnh nhé
Mộ Hi tính toán nếu như có thể giữ được công việc này, cô có thể không phải lo lắng vì tiền, còn có thể mang em gái tới bệnh viện tốt nhất khám bệnh, có lẽ chính mình cũng có thể từ chối làm việc lại phòng hát Cửu Châu, mặc dù chỉ làm buổi tối cuối tuần, thu nhập cũng rất cao, nhưng lại không thích hoàn cảnh công việc kia, xa hoa truỵ lạc, con người phức tạp, mặc dù người bình thường không tiêu phí nổi, đi tới đó cũng chỉ toàn nhân vật xã hội thượng lưu.
Bốn năm, vì em gái, cô liên tục kiên trì ca hát ở lại Cửu Châu, cũng chậm rãi trở thành trụ cột trong này, đây chính là ca cảnh đứng đầu, đừng thấy cô ban ngày là một em gái tầm thường, tại đó cô mang danh tiếng lẫy lừng 'Chim bồ câu trắng Phong Vũ', mỗi lần xuất hiện đều là mang theo mặt nạ, đây chính là điều kiện chủ yếu cô kí hợp đồng, không lấy diện mạo thật gặp người, mặc dù không có ai thấy cô lớn lên như thế nào, nhưng người hâm mộ của cô đều điên cuồng mê luyến cô, bất kể là cuối tuần đi nghe hát cũng đều tới chỗ cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.