Cô nói còn chưa xong, Thượng Quan Sở đã duỗi chân dài ra, nhẹ nhàng đụng một chút vào chân của cô. Diệp Thanh Linh cả người liền đánh vào ngựchắn. Thượng Quan Sở ngồi trên ghế hơi hơi ngẩng đầu tà ý cười, DiệpThanh Linh lại tự động đưa đôi môi đỏ mọng vào trong miệng hắn.
Thượng Quan Sở thuận thế giữ lấy thân thể xinh xắn lanh lợi của DiệpThanh Linh, Diệp Thanh Linh kinh hô một cái chớp mắt môi đỏ mọng mềm mại của cô liền bị chế trụ.
Diệp Thanh Linh trợn to hai mắt, nhìn khuôn mặt tuấn tú phóng đại của hắn, chân tay luống cuống không ngừng chống đẩy.
Khi đụng tới môi của Diệp Thanh Linh, cái cổ hương quen thuộc kia xôngvào mũi, đảo loạn tâm trí của Thượng Quan Sở, dục vọng như mãnh thú pháhủy đi lý trí của hắn, một bàn tay giữ đầu của cô, tay kia thì giam giữthân thể không ngừng kháng cự của cô, điên cuồng hút lấy đôi môi cô,chiếm lấy hơi thở cô.
Diệp Thanh Linh giận dữ, giãy dụa thế nào cũng vô nghĩa, không giãy dụanữa, môi bị giữ quá chặt chẽ, lạnh lùng nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú gần như điên cuồng của Thượng Quan Sở.
Sau một trận dây dưa, Thượng Quan Sở vẫn không hiểu được đến càng gầntừng bước công thành sự, lại cảm giác được rõ ràng hơi thở lạnh lùng của người trong lòng. Lập tức thanh tỉnh, mạnh mẽ đẩy Diệp Thanh Linh ra,cuống quít nói: "Anh —— Anh —— có chút không khống chế được,—— thực xinlỗi."
Diệp Thanh Linh không nghĩ tới hắn đột nhiên đẩy mình ra, cả người không trọng tâm ngã về phía sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-quyen-ru-cua-thu-linh-ba-dao/51441/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.