- Nếu như thích em là bị bệnh thì anh thừa nhận mình bị bệnh không nhẹ!- Thượng Quan Sở thổ lộ lòng mình một cách chân thành.
Diệp Thanh Linh kinh ngạc nhìn anh, từ đáy lòng có chút rung động. Anhyên lặng nhìn cô, đợi nghe cậu trả lời. Thật lâu sau, cô nhìn anh bằngánh mắt phức tạp:
- Thích là gì?
- Thích là tự nhiên yêu, yêu là thích một cách sâu nặng.- Anh không nhớ ai đã nói điều này nhưng anh vẫn luôn xem đó là chân lý.
- Tự nhiên yêu cũng được, thích sâu nặng cũng tốt nhưng tất cả chỉ lànhất thời. Thời gian sẽ thay đổi tất cả.- Diệp Thanh Linh bối rối nhìnanh, được người đàn ông vĩ đại này yêu chắc chắn ai sẽ rung động, côcũng không ngoại lệ.
Anh im lặng thật lâu, rồi từ trên giường ngồi dậy, nhìn thẳng Diệp Thanh Linh nói:
- Đúng, thời gian sẽ thay đổi tất cả, bao gồm cả em và anh.- Nói xong anh đi ra khỏi phòng.
Nhìn bộ dáng kiên định của anh, lòng Diệp Thanh Linh rối rắm vô cùng.
Thượng Quan Sở vừa tới cửa phòng liền thấy Trương Đình Đình tóc rối bời, mặc áo ngủ, tay chống nạnh căm tức mắng:
- Thượng Quan Sở anh là tên tiểu nhân vô sỉ, sao anh có thể từ trongphòng Thanh Linh đi ra, anh với cô ấy là cái gì? Còn với tôi là cái gì?
- Thanh Linh là bà xã tương lai của tôi, tôi muốn làm gì cũng được. Cònđối với cô thì nên đi hỏi Tô Phi đi.- Thượng Quan Sở khẽ nâng cằm, lộ ra vẻ mặt chán ghét nhìn Trương Đình Đình.
- Lại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-quyen-ru-cua-thu-linh-ba-dao/51439/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.