Mắt Diệp Thanh Linh đỏ đỏ nhìn Trương Đình Đình, sau đó ôm lấy cô nói:"thật xin lỗi, đều do mình liên lụy đến bạn, thật xin lỗi bạn Đình Đình."
" Thanh Linh đừng như vậy, mình không sao." Trương Đình Đình ôm lấy Diệp Thanh Linh, an ủi Diệp Thanh Linh. Cô biết mấy ngày cô bị bắt, ThanhLinh cũng không dễ chịu gì, nhìn thấy đôi mắt của gấu trúc của ThanhLinh cũng biết mấy ngày nay cô cũng chưa ngủ.
Mắt Trương Đình Đình ửng đỏ, nhìn Diệp Thanh Linh, nước mắt không khốngchế được rơi xuống. Thấy Trương Đình Đình đột nhiên rơi lệ, Diệp ThanhLinh cũng không nhịn được rơi nước mắt, nếu không phải do cô, Đình Đìnhcũng không phải chịu khổ như vậy.
Hai người an ủi nhau, lau nước mắt cho nhau. Thượng Quan Sở nhìn thấy mà lòng đau xót, phân lượng của mình ở trong lòng Thanh Linh khi nào mớicó thể quan trọng như thế chứ?
Nhạc Nhạc cứ thế nhìn Diệp Thanh Linh và Trương Đình Đình, sau đó cườicười tới gần, nói:" Đến đây, để ba chị em chúng ta ôm nhau một chút."
Diệp Thanh Linh và Trương đính Đình nghe xong, nín khóc mỉn cười, Trương Đình Đình giả vờ biểu lộ vẻ mặt kinh ngạc khi thấy Nhạc Nhạc, vươn tayra, nói:" Tới đây nào, Nhạc Nhạc chúng ta cùng ôm nhau nào."
Nhạc Nhạc sợ tới mức mở lớn miệng, trốn đằng sau Tô Phi đứng cách đó không xa, nói:" Đình Đình, cô đừng có làm bậy nha."
Tất cả mọi người đều bị bộ dáng của Nhạc Nhạc làm cho buồn cười, tiếngcười trong rừng mãi mới dứt, mà lúc này Hà Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-quyen-ru-cua-thu-linh-ba-dao/2016018/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.