Lúc bọn họ trở về, Mễ Lam Nhi đã được chuyển đến bệnh viện tư nhân củaThượng Quan Sở, đối với tình huống của Mễ Lam Nhi bác sĩ Bạch cũng không có biện pháp, phải tìm Khương Thừa nhìn xem, không chừng còn có biệnpháp.
Bởi vì là bệnh viện của Thượng Quan Sở nên phòng bệnh của Mễ Lam Nhi ởchỗ cao nhất, phòng bệnh ở chỗ cao nhất này cũng chỉ có một mình Mễ LamNhi. Khương Thừa vừa đến, kiểm tra Mễ Lam Nhi một lúc, nói:
- Dựa vào kiến thức của tôi mà nói thì không có cách nào làm Mễ Lam Nhi tỉnh lại nhưng có một người có thể làm được.
- Ai? Tôi liền đi mời.- Tiền Nguyên vừa nghe Mễ Lam Nhi có thể tỉnh không biết nhiều vui vẻ.
- Mọi người đừng nóng vội, cho dù châm cứu cho Mễ Lam Nhi, cũng phải chờ vết thương của cô ấy khép lại mới làm được.- Mọi người vừa nghe hai chữ châm cứu liền biết ai.
Thượng Quan Sở hỏi:
- Có thể mời đại sư xuống núi sao?
"Vậy phải xem thành ý của Tiền Nguyên." Khương Thừa nói.
"Còn anh? Anh là học trò cũng không nể tình sao?." Nhạc Nhạc hỏi.
"Tôi đúng là học trò nhưng thầy Chu cứu người phải xem tâm trạng, ai cóthể thuyết phục được thầy Chu thì dễ hơn ." Thầy Chu cũng không phải làbác sĩ châm cứu bình thường, hắn cứu người chỉ xem tâm trạng, tâm trạngtốt liền cứu người còn nếu chọc hắn giận thì cho dù là ai cũng vậy.Chẳng sợ ông trời, hắn nói không cứu là không cứu mặc kệ ai.
Nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-quyen-ru-cua-thu-linh-ba-dao/2016002/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.