Thượng Quan Sở lạnh lùng xoay người nhìn anh em nhà họ Dịch, nói: "Chuyện nàyđể sau nói." Việc quan trọng của bọn họ bây giờ là đi xem tình hình củaMễ Lam Nhi.
Dịch Thiếu Kiệt còn định nói gì đó, nhưng khi nhìn thấy sắc mặt lạnhlùng của Thượng Quan Sở cũng không còn dũng khí cò kè với anh ta, liềnan ủi Hiểu Huyên: "Em gái, đừng khóc. Anh sẽ thay em lấy lại công bằng."
"Vâng!" Dịch Hiểu Huyên vừa khóc vừa gật đầu, nhìn qua thật đáng thương.
Trương Đình Đình nhìn hành vi của Dịch Hiểu Huyên cực kỳ bất mãn, đitheo sau Thượng Quan Sở cùng Diệp Thanh Linh, trong lòng vô cùng bựctức, "Chúng tôi rõ ràng không có đánh Dịch Hiểu Huyên. Là cô ta cố ý xôThanh Linh, thiếu chút nữa còn xô ngã Thanh Linh, cô ta đụng vào ngườita liền bất ngờ không biết vì sao khóc chạy đi, nào có biết được nhữngvết thương trên người cô ta là do đâu.”
Trương Đình Đình nói nhiều như vậy, Thượng Quan Sở chỉ nghe lọt lỗ taiđược một câu, chính là Thanh Linh thiếu chút nữa bị xô té. Anh nhíu mày, cúi đầu nhìn mặt Diệp Thanh Linh, nói: "Không sao chứ!"
"Không sao." Diệp Thanh Linh cười trả lời.
Thượng Quan Sở nhìn khuôn mặt Diệp Thanh Linh đang cười rất thản nhiên, hỏi: "Thanh Linh thấy Dịch Hiểu Huyên như thế nào?"
"Anh thì sao?" Diệp Thanh Linh quang câu hỏi đó lại, vấn đề không phảilà cô thấy cô ta như thế nào. Mà là anh thấy Dịch Hiểu Huyên như thếnào, cho tới nay cô cũng không tin là Dịch Hiểu Huyên là đồ ngốc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-quyen-ru-cua-thu-linh-ba-dao/2015994/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.