Thượng Quan Sở ở thành phố B 10 ngày, người phái ra ngoài điều tra không có một chút tin tức. Bởi vị sợ bọn bắt cóc làm hại Thanh Linh, anh chỉcó thể trở lại thành phố A.
Lúc gần đi, Mễ Lam Nhi đột nhiên nhớ đến cái gì, vẻ mặt mừng rỡ nói:“Thiếu gia Sở, chúng ta không cần trở lại thành phố A, ở lại tìm tiểuthư Diệp đi!”
Thượng Quan Sở biết Mễ Lam Nhi không phải là người kích động, cau mày nhìn cô, hỏi: “Vì sao?”
Mễ Lam Nhi cười nói: “Lúc trước chúng ta suy nghĩ nhiều, cứ nghĩ ngườibắt tiểu thư Diệp sẽ làm hại cô ấy mới không dám tìm kiếm bốn phía ởthành phố B, thật ra chúng ta suy nghĩ quá nhiêu, mọi người nghĩ lạixem! Nếu người bắt tiểu thư Diệp thật sự sẽ giết con tin, vì sao lại đểtiểu thư Diệp viết thư báo bình an cho chúng ta?” Mễ Lam Nhi nói đến đây tươi cười càng đậm, nói: “Điều này chứng minh, bọn cướp kia không muốnlấy mạng tiểu thư Diệp, hoặc có thể để cô mất tích thôi.”
Mễ Lam Nhi phân tích rất độc, nhưng cũng rất có đạo lý, Thượng Quan Sởsuy nghĩ thật lâu, trên mặt chậm rãi nở ra nụ cười thật to, nói: “Chúngta không đi ở lại tìm Thanh Linh.”
Nhạc Nhạc không thể tin nhìn Thượng Quan Sở, nói: “Yêu nghiệt, cậu thậtsự tin lời nói của Mễ Lam Nhi, nếu chúng ta đoán sai, chẳng phải ThanhLinh sẽ gặp nguy hiểm.” Nhạc Nhạc khó có thể bình tĩnh phân tích.
Thượng Quan Sở hơi liếc mắt nhìn Nhạc Nhạc một cái, nói: “Lúc trướcchúng ta suy nghĩ nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-quyen-ru-cua-thu-linh-ba-dao/2015972/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.