Cái gì? Bộ quốc phòng, nếu như cô nhớ không nhầm lời nói, Kha Trạch Liệt chính là đoàn trưởng quân khu X - Bộ quốc phòng….Chuyện này dường như trong phút chốc đúng là như vậy.
Đầu óc Lâm Nhược nhất thời trong tình trạng choáng váng. Nhưng mà loại chuyện này tương tự với tình huống máy vi tính cao cấp bị chết máy trong một giây liền chuyển biến tốt đẹp. Ý tứ không chê vào đâu được bị Lâm Nhược rũ mắt che dấu, dừng một chút, ổn định lại cảm xúc. “Được. Chuyện này liền giao cho anh làm đi.”
Một câu này làm cho Lâm Khiếu đờ đẫn cả người. Dáng vẻ vẫn là một bộ muốn trốn khỏi văn phòng, hai chân bước đi không được tự nhiên cố duy trì tư thế lúc trước. Sửng sốt một lát, lập tức quay đầu trở lại, trừng mắt nhìn chằm chằm Lâm Nhược, “Không, không phải đâu. Anh cũng thấy chuyện này không hoàn toàn tốt! Hơn nữa, không phải là em không có nói tốt, lần này tự mình nắm chặt cho tốt”. Nhìn Lâm Nhược nháy mắt ra hiệu, trong ánh mắt mập mờ làm Lâm Nhược nổi hết cả da gà lên.
Nghe vậy, trên mặt Lâm Nhược hiện lên nụ cười giả dối, ngoài cười nhưng trong không cười, từng bước một tiến tới gần Lâm Khiếu, nhìn vẻ hoảng hốt trong mắt Lâm Khiếu, cười một tiếng, một tay khoác lên trên người Lâm Khiếu, “Như vậy, lần này thì xin anh cả tốt bụng giúp em gái nhận lấy cửa ải này, việc hệ trọng cả đời em gái liền giao cho anh.”
Nhìn Lâm Nhược khôi phục lại trạng thái bình thường, sắc mặt không thay đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-on-ton-cua-trung-ta/70821/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.