Sau khi đỡ cô xuống xe, anh đi tới mở cốp xe, lấy hộp quà ra. Hộp được bọc vàng óng ánh, nhanh chóng khiến Lâm Nhược hoa mắt.
Lâm Nhược khẽ nhíu mày, sau cùng lại không nói gì thêm. Thật ra, chỉ cần bớt chút thời gian đến thăm cha, ông ấy cũng đã thỏa mãn lắm rồi. Có điều, ngày hôm nay tới cũng không báo trước với cha, không biết ông có ở nhà hay không.
Lâm Nhược khẽ thở dài một hơi, có lẽ, số lần cô trở về thăm cha quá ít ỏi rồi.
"Leng keng. Leng keng." Kha Trạch Liệt nhấn chuông cửa nhà Lâm Nhược.
Ngôi biệt thự đơn giản lại không thiếu đi vẻ sang trọng hiện lên trước mắt Kha Trạch Liệt, trước đây anh cũng đã chú ý tới ngôi biệt thự này. Giữa những biệt thự xung quanh với những phong cách khác nhau, một căn biệt thự tản mát ra vẻ tươi mát, trong sạch, lập tức thu hút tầm mắt người khác. Thật không ngờ, đây lại là nhà của Lâm Nhược.
Đây lẽ nào là duyên số đã định từ kiếp trước sao?
"Ai vậy?" Rất nhanh, từ trong biệt thự truyền đến giọng đàn ông hào sảng. Sau đó, một người đàn ông vóc dáng cao lớn từ trong biệt thự đi tới, nhìn thấy Lâm Nhược qua màn hình camera, vội vàng mở cửa ra.
Quản gia ấn vào nút mở cửa lớn, cánh cửa màu trắng liền chậm rãi kéo lên, rất nhanh, phía trước đã thông suốt, không còn trở ngại nào.
"Đi thôi." Lâm Nhược trái lại liếc mắt nhìn người phía sau, nhàn nhạt mở miệng. Tự mình dẫn đầu bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-on-ton-cua-trung-ta/3064340/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.